Ác Độc Nữ Phụ Trùng Sinh

Chương 11 :

Ngày đăng: 14:50 19/04/20


Khóc lóc một hồi lâu. Sau khi được phụ thân trấn an, nàng liền nhắm mắt ngủ, khóe mắt vẫn còn ẩn ẩn nước mắt, nhìn đúng là bộ dáng đáng thương tội nghiệp.



Mặc dù, cánh tay bị thương làm nàng đau đớn, lại vẫn như cũ gắt gao nắm chặt tay áo phụ thân, như thế nào cũng không chịu buông ra.



Làm như, phải như vậy nàng mới yên tâm, như vậy mới an ủi tâm tình đang lo lắng sợ hãi của nàng.



Bạch Tể Viễn sợ mình cử động sẽ làm bị thương nàng, nên cũng không dám đẩy tay nàng ra.



Thấy nàng cuộn người lại, giống như ngủ không được thoải mái, liền cẩn thận sửa lại chăn nệm, đem nàng an bài thật tốt.



Xong việc, mới ngồi xuống giường theo phía cánh tay nàng đang nắm chặt tay áo hắn, thu hồi vẻ mặt uy nghiêm thay vào đó là nét nhu hòa nhìn nữ nhi đang ngủ say.



Nàng giống như gặp phải chuyện gì rất đáng sợ, mặc dù đã ngủ rất say, lại vẫn cứ nhíu chặt mày, bộ dáng như lo lắng bất an.



Trong lòng hắn liền đau nhói, nâng tay kia nhu nhu trán nàng vuốt ve lông mày nàng, cố gắng đánh tan những phiền não của nàng.



Đây là nhi nữ là bảo bối hắn nâng niu trong tay suốt mười lăm năm!  Rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì, mới khiến cho nữ nhi trước đây không buồn không lo lại biến thành cái dạng này?



Cố gắng nhớ lại lúc nhũ mẫu của nữ nhi kể lại mọi chuyện, hắn thủy chung không tìm được chuyện gì đã xảy ra, hắn đã suy nghĩ mọi việc rất nhìu lần nhưng đều không có đáp án.



Tính tình nữ nhi như thế nào,  hắn đều hiểu rõ như lòng bàn tay. 



Bình thường, chỉ cần hỏi nàng một  hai câu liền biết được trong lòng nàng đang nghĩ gì, vì chuyện gì mà khó chịu.



Mặc dù, hắn thường xuyên nghiêm mặt với nàng, ngày ngày vẫn dạy dỗ nàng. Mà nàng làm như biết rõ hắn sủng ái nàng, nên cho đến bây giờ vẫn không sợ hắn.



Nàng ở bên ngoài gặp chuyện gì, trong lòng nàng nghĩ cái gì, cho đến tận bây giờ, nàng đều sẽ nói cho hắn biết đầu tiên. Sẽ không giấu diếm hắn điều gì, tất cả đều nói ra hết.



Nhưng nàng hôm nay,  như thế nào lại khóc lóc om xòm, nói năng lộn xộn. Dù hắn cố gắng thăm dò hỏi thử chuyện gì, nàng đều lắc đầu, bi thương khóc lóc, giọng tràn đầy áy náy: "thực xin lỗi" nói xong làm thế nào cũng không chịu nói cho hắn biết rốt cuộc nàng đã xảy ra chuyện gì.



Hôn sự này,  hắn vẫn luôn luôn phản đối, cũng vì muốn tốt cho nàng, không muốn nàng bị tổn thương.



Nhưng cuối cùng, lại để nữ nhi xa cách hắn. Bạch Tể Viễn thở dài, trong lòng có chút đau sót.



Khi hắn còn chưa có nhận ra, thì nữ nhi đã trưởng thành. Liền bất chi bất giác đối với nam nhân khác ái mộ, một lòng muốn gả ra ngoài.




Là do nàng ích kỷ, muốn lợi dụng việc này làm mình bị thương, sẽ chậm trể hôn sự, nhưng nàng lại không bảo vệ được Thanh Ca vẫn để nàng bị thương,  dù nàng(BT) đã biết rõ chuyện gì sẽ xảy ra, cũng biết rõ Thanh Ca sẽ  vì chuyện này mà bị thương, có thể sẽ giống như kiếp trước bị liệt nằm trên giường.



Nhưng nàng không có ngăn cản, cứ để việc này xảy ra, lại tự cho mình đủ bản lĩnh sẽ bảo vệ Thanh Ca không bị thương tổn.



Nhưng nàng lại không nghĩ đến, Thanh Ca một lòng trung thành, làm sao có thể để nàng(BT) bị thương,như thế nào lại để nàng bảo vệ đây?



Mới vừa nghe tiểu nha đầu nói đại phu chuẩn đoán nói nàng rất có khả năng sẽ thành người tàn tật, thành người què. Đều là lỗi của nàng, tại nàng sai lầm mới có thể tạo ra kết cục như vậy.



- Không đau!!!



Thanh Ca mỉm cười, nàng đưa tay muốn sờ vào vết thương trên tay Bạch Thanh, nhưng lại sợ làm đau nàng, nên không dám chạm vào.



Nhìn tay nàng bị treo trước ngực, giọng đầy áy náy nói:



-Đều tại nô tỳ vô dụng, không bảo vệ tiểu thư thật tốt, làm cho tiểu thư cũng bị thương. Tiểu thư,  người có đau hay không? Thái y nói thế nào? Có lưu lại di chứng gì không? Có hay không lưu lại sẹo?



-Ta cũng không đau,cũng sẽ không có chuyện gì, sẽ không lưu lại sẹo, cũng sẽ không lưu lại di chứng, ta tốt lắm. Thanh Ca ngươi  cũng sẽ khá hơn, có đúng không? Ngươi vẫn sẽ tiếp tục ở bên cạnh ta, phải không?



Kiếp trước đã bỏ rơi nàng, kiếp này nhất định không thể mất nàng.



- Đúng vậy!



Lúc nãy, trong lòng nàng rất bất an cùng lo lắng, lúc này nghe Bạch Thanh nói như vậy, nàng liền an lòng.



Nàng bên cạnh tiểu thư lại không thể chăm sóc tốt nàng còn để nàng (BT)bị thương.



Mặc dù nàng cũng bị thương, cũng không giống các hạ nhân hộ tống lúc đó đều bị trừng phạt, ngược lại, còn được lão gia khen ngợi.



Vì vậy, trong lòng nàng rất bất an, sợ mình khỏe lại, liền bị điều đi chổ khác. Lúc này, tiểu thư lại nói muốn giữ nàng lại bên người, mà lão gia với thiếu gia rất yêu thương tiểu thư, cho dù nàng thật sự bị tật, chỉ cần tiểu thư không bỏ rơi nàng, vẫn cần nàng hầu hạ, nàng nhất định sẽ được lưu lại.



Chỉ cần có thể lưu lại, liền giống như trước đây, vì nàng bày mưu tính kế, chăm sóc hầu hạ nàng, bảo vệ nàng không để người khác tính kế nàng, chỉ cần như vậy nàng liền yên lòng.



P/s: thật ra Thanh Ca rất thông minh mưu trí, nàng là do Bạch Tể Viễn đào tạo để cấp cho Bạch Thanh. Đáng tiếc, đời trước nàng lại bị thương rồi liệt, mà nàng dù bị liệt giường vẫn tiếp tục bảo vệ Bạch Thanh. Cho nên mới bị tên tra nam Viên Mậu Lâm cùng Tô Mai hại chết, vì sợ bị nàng phát hiện ra chuyện làm xấu xa của bọn họ. Sau đó, Bạch Thanh liền gặp bi kịch.