Áp Đáo Bảo

Chương 56 :

Ngày đăng: 03:43 19/04/20


Củ khoai lang mệt mỏi rã rời rốt cuộc cũng chào đón mùa xuân của chính mình~~~



Khoai lang nảy mầm rồi, đã có thể gieo trồng rồi.



Tất cả đều hiện ra vẻ vô cùng có sức sống. Tuy cơ thể của nàng vẫn còn mệt.



Mèo con ăn nàng no rồi, đương nhiên tâm tình của mèo con không tệ. Cho nên, dù khoai lang luôn ở trước mặt nàng nhảy nhót lộn xộn, mèo con cũng không có tức giận.



Nhưng mà mèo con không tức giận không có nghĩa là lòng của củ khoai lang cũng thấy thoải mái. Trên thực tế, trong lòng của củ khoai lang bây giờ vô cùng không thoải mái.



Nhưng mà thật vất vả mới có thể đón chào mùa xuân đến, củ khoai lang cũng không muốn xù lông tức giận nhanh như vậy, dù sao tức giận cũng là một việc vô cùng cực khổ.



Nhưng mà Mạc Ảnh Hàn vẫn nhìn thấy sự bất mãn trong lòng Phiền Tiểu Thử, sự bất mãn này, thật ra không cần đoán cũng biết, tất nhiên là bởi vì Khúc Tĩnh.



Vì vậy, vào một buổi sáng cùng nhau ăn điểm tâm, Mạc Ảnh Hàn giống như không có việc gì, mở miệng nói: "Hôm nay là ngày hợp tác cuối cùng của Mạc thị và Khúc gia." Nói một câu như vậy, không đầu không đuôi.



"A, ừa. Hợp tác thuận lợi chứ?"



"Ừ, đương nhiên."



"Vậy là tốt rồi."



Bình bình thản thản nói chuyện với nhau, bình thản giống như đang thảo luận về vấn đề tối nay ăn món gì. Bình thản nói chuyện như thế này, nhưng rốt cuộc trong lòng hai người đang nghĩ gì? Tuy quái thai như Mạc Ảnh Hàn người bình thường không thể nào đoán được, nhưng nói chung Phiền Tiểu Thử vẫn vô cùng vui vẻ, vui vẻ đến nở hoa trong lòng.



Nhưng câu kế tiếp của Mạc Ảnh Hàn khiến Phiền Tiểu Thử vô cùng sầu não. Nàng nói: "Cho nên, không được đi theo, không được rình coi. Bằng không, giết không tha!"



Cột sống của Phiền Tiểu Thử, lạnh a~~~~~



"Hả? Tại sao ta muốn đi theo chứ?" Giả ngu, giả moe! Tuy cột sống, có hơi lạnh.



*Moe = đáng yêu, sợ lâu rồi mọi người quên!



Liếc mắt: "Ngươi nói xem?"



"... A, ha ha, ha ha a..." Ngươi nói không được đi là ta sẽ không đi sao? Pháp chế của xã hội là Xã Hội Chủ Nghĩa! Giơ cao cánh tay hô to!



...



Hội nghị lần này là hội nghị cuối cùng của lần hợp tác giữa Mạc Ảnh Hàn và Khúc Tĩnh. Sau khi hội nghị kết thúc, Khúc Tĩnh mời Mạc Ảnh Hàn cùng đi uống một chén trà chiều. Mạc Ảnh Hàn đồng ý.
*Xin lỗi... mình không có từ nào khác T_T



"Tùy ngươi, nghĩ nhanh một chút. Thời gian không còn sớm, ta đi làm việc."



Các nàng đang ăn trưa, sau đó ăn a ăn, Mạc Ảnh Hàn cứ như vậy thốt ra một câu kinh người. Vì vậy Phiền Tiểu Thử vĩnh viễn cũng nhớ đến bữa trưa không bình thường này.



Bởi vì một tuần sau bữa trưa đó, công ty Vân Tường lại nghỉ tết. Và ông bà già của Phiền Tiểu Thử... cuối cùng cũng trở về?! Người những năm trước luôn không trở về giờ lại đột nhiên trở về! Đây là dự cảm có gì đó không ổn sao?



Phiền Tiểu Thử rầu muốn chết.



Trời ơi~~~ nghĩ đến việc bà già của mình một mực ồn ào trong điện thoại bảo nàng phải kiếm về nhà một kẻ có tiền. Nàng thật sự đã tìm được một kẻ có tiền, ngẫm lại điều kiện của Mạc Ảnh Hàn cơ bản tất cả đều phù hợp, chỉ là không phải bạn trai, mà là bạn gái của con gái hai người... bà già cởi mở như thế, tìm vợ về chắc cũng không có vấn đề gì đúng không? C-Chắc vậy... ~~~~(3_3)~~~~



Trên đường đi đón cha mẹ của mình, Phiền Tiểu Thử luôn cầu khẩn, mẹ của nàng nghìn vạn lần đừng đem mèo chiêu tài của nàng thế này thế nọ.



Cầu nguyện bản thân và mèo chiêu tài có thể trường thọ trăm tuổi.



"Dọc đường đi ngươi luôn lẩm bẩm cái gì vậy?" Ngồi trong xe, Mạc Ảnh Hàn quay đầu lại hỏi Phiền Tiểu Thử, kẻ từ sáng sớm hôm nay đã luôn bắt đầu lầm bầm niệm cái gì đó.



"Không có gì không có gì... chúng ta đón mẹ về đâu?" Phiền Tiểu Thử nói cũng run rẩy.



"Ta đã cho người đến nhà ngươi dọn dẹp, trước để cho dì và chú ở lại chỗ của ngươi đi, vì bọn họ quanh năm không về nước, có lẽ sẽ không quen. Đầu năm sẽ đến nhà của chúng ta, hôm đó đúng lúc cha mẹ ta cũng về."



"Cha mẹ ngươi?!" Trước mắt Phiền Tiểu Thử tối sầm. Đúng a! Mạc Ảnh Hàn không phải từ tảng đá sinh ra nha! Nàng có cha mẹ a a a! Tại sao từ trước đến giờ nàng không có chú ý đến?!



"Phải, năm nay không biết họ uống lộn thuốc gì, vậy mà về nhà ăn tết, không đi hưởng tuần trăng mật. Mọi người cùng nhau tụ họp cũng tốt, náo nhiệt thêm một chút." Nhìn Mạc Ảnh Hàn nói với vẻ mặt đương nhiên, Phiền Tiểu Thử thật sự muốn chết.



Cùng nhau tụ họp? Náo nhiệt?!



Như vậy có quá náo nhiệt không a mèo chiêu tài?!



Chẳng lẽ đây là năm mới cuối cùng sao? TAT Rõ ràng nàng vô cùng yêu thương sinh mạng của mình a...



Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Viết a viết, mới phát hiện, thì ra bộ truyện này đã sắp đến hồi kết rồi... Tiểu Thì đồng học nói thật hay, thật chu đáo...



Mỗ Bổn viết H thật sự không thuận tay, vì vậy, đã cân nhắc để bộ này thanh thủy đến cùng...



Các độc giả yêu quý thông cảm cho ta... dù sao vẫn cảm thấy mình viết H thật tệ... cũng phá hủy trong sáng của các độc giả yêu quý ~~~~(3_3)~~~~