Bá Chủ Hắc Đạo Cưng Chiều Vợ Sát Thủ

Chương 50 :

Ngày đăng: 01:45 19/04/20


Trình Lam và Đường Tam bước ra khỏi bệnh viện,



Đứng bên ven đường đợi taxi,



thời tiết ấm áp, gió thổi hiu hiu,



từ tàn cây lung lay theo cơn gió.



Trình Lam trong lòng sảng khoái vô cùng.



Cô muốn bay đến bên cạnh anh ngay lập tức,



cho anh biết họ đã có con,



có một đứa con thuộc về riêng bọn họ.



Trong lòng cô hạnh phúc, môi bất giác công lên.



Đường Tam nhìn dáng vẽ hạnh phúc của cô nói.



“Chị Lam, em thật ngưỡng mộ chị.



Anh Thiên yêu thương chị như vậy,



Giờ còn có thêm em bé.



Chắc chị muốn ngôi sao trên trời,



anh ấy cũng sẽ lấy xuống cho chị.”



Trình Lam nhìn vẽ mặt hâm mộ của cô liền cười nói.



“Em về mà kêu Tề Phong của em,



cố gắng thêm một chút,



chắc cũng sẽ theo kịp bọn chị thôi.”



“Thôi đừng nhắc đến anh ta nữa.



Tối ngày làm ra bộ mặt chững chạc,



Không vui chút nào.”



Hai người vừa nói chuyện,



một chiếc xe màu đen thắng gấp trước mặt họ.



4 tên sát thủ cầm súng xông tới.



Đường Tam vừa nhìn thấy, xông ra đứng chặn trước mặt, để bảo vệ Trình Lam.



Đường Tam lấy trong túi ra 3 cây phi tiêu, làm ra tư thế phòng thủ.



Từ phía sau xông ra thêm 4 tên sát thủ, bao vây Trình Lam và Đường Tam.



Trình Lam rút ra một cây súng lục từ thắt lưng, chỉ thẳng vào bọn người phía sau.



“Các người muốn gì?”



“Trình tiểu thư, mờ cô theo chúng tôi, chủ nhân muốn gặp cô.”



Trình Lam nghi ngờ nói.



“Chủ nhân các người là ai?”



“Gặp rồi cô sẽ biết.”



Vừa nói xong hắn muốn xông tới.




Chúng ta là bạn lâu năm,



không cần phải nói những lời nầy.”



Ông Robinson vừa nói vừa bắt tay Lôi Lạc Thiên.



“Hẹn gặp lại sau.”



Lôi Lạc Thiên chào tạm biệt xong,



xoay người đi về phòng làm việc của mình.



Lôi Lạc Thiên và Tề Phú đi vào phòng làm việc,



nhìn thấy Đường Tam, Tề Phong và hai tên thủ hạ mà anh phái theo để bảo vệ Trình Lam, đứng khơm người trước bàn làm việc của anh.



Sắc mặt hai tên thủ hạ vừa căng thẳng vừa sợ hãi.



Đường Tam và Tề Phong thì lo lắng không yên.



Lôi Lạc Thiên ngồi vào ghế phía sau bàn làm việc, trong lòng có dự cảm không tốt.



“Có chuyện gì nói mau.”



Giọng nói giận dữ của anh làm hai tên thuộc hạ hoảng sợ.



“Lão đại, phu nhân bị đám người áo đen bắt đi rồi, “



Lôi Lạc Thiên nghe được những lời nầy sắc mặt liền thay đổi,



Giọng nói dữ tợn của anh vang lên.



“Có bị thương không?”



Đường Tam liền lên tiếng với giọng nghẹn ngào.



“Không, khi chị Lam bị bắt thì không bị thương, “



Nói đến đây Đường Tam bật khóc.



Nhiếu như ngày thường thì cô sẽ không lo lắng, như bây giờ Trình Lam đã có em bé, chỉ sợ Trình Lam liều chết cũng phải bảo vệ đứa con của cô và Lôi Lạc Thiên.



Lôi Lạc Thiên nhìn Tề Phong nói.



“Định vị được vị trí của Lam Lam chưa?”



Tề Phong khong dám nhìn thẳng vào mặt Lôi Lạc Thiên nói.



“Lão đạo, không tìm được vị trí của chị dâu.



Máy định vị đã bị quấy nhiễu.”



Sắc mặt Lôi Lạc Thiên giờ này căm phẫn vô cùng.



Anh đập mạnh lên bàn làm việc.



Bang....



Văn kiện trên bàn vì sức đập mạnh



của anh, văng lên rồi rơi xuống nằm tán loạn trên bàn làm việc.



“Phái tất cả người của bang Lôi Ưng đi tìm ngay.”



“Dạ. Thuộc hạ làm ngay.”



Tề Phú nói xong, quay người đi ra ngoài.