Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1347 : Bảo vệ nữ thần (2)

Ngày đăng: 07:45 30/04/20


Lý Kỳ bật cười ha hả nói:



- Ta nói tiến bộ tới từ thất bại. Câu nói này quả nhiên là không hề sai. Nhưng quen thì quen, tiền vẫn phải trả.



Trương Xuân Nhi nói:



- Chiều tối ngày mai, ta sẽ sai người mang tiền tới.



- Đủ sảng khoái rồi! Vậy phiền cô rồi.



- Kỳ thực ta cũng không muốn mang than tới sưởi ẩm Túy Tiên Cư của ngươi.



- Nếu lời này của cô là vì để loại bỏ những áy náy trong lòng ta, chúc mừng cô, cô đã làm được rồi.



Trương Xuân Nhi mỉm cười, nói:



- Vậy ta xin lỗi không tiếp chuyện được nữa.



- Gượm đã.



Lý Kỳ nhỏ giọng gọi cô lại, xoa xoa tay nói:



- Ta còn có một chuyện nhỏ, mong Trương Nương Tử giúp ta.



- Chuyện gì?



- Chính là chờ khi bán bức tượng này đi rồi, Trương Nương Tử có thể hô lên hai câu không?



- Ngươi là muốn ta giúp ngươi nâng giá?



- Về mặt lý luận thì có thể nói như vậy. Nhưng trên thực tế, ta cũng là hy vọng có thể bán được nhiều tiền, giúp được càng nhiều người nghèo.



Lý Kỳ thảm thiết nói.



- Thật sự xin lỗi, ta cũng là mở tửu lầu, thất lễ rồi.



Trương Xuân Nhi nói xong, liền quay người đi xuống.



Mẹ kiếp! Không nên chảnh như vậy chứ! Hừ! Cho dù không có ngươi giúp, ta cũng còn hai tên Cao Nha Nội nữa. Lý Kỳ phủi miệng, chỉnh đốn lại tâm lý, liền nói với quần chúng dưới đài:



- Tại hạ có thể giành được chiến thắng, thực sự là một vinh hạnh lớn. Có câu là hữu tình thứ nhất, trận đấu thứ hai. Cuộc tỷ thí giữa ta và Trương Nương Tử có thể mang tới cho mọi người niềm vui lớn như vậy, chúng ta đều đã thỏa mãn rồi. Về phần thắng thua, cũng là một sự cổ vũ khích lệ với chúng ta mà thôi.




Cao Nha Nội nghiến chặt răng lại, năm tay giơ cao lên, bộ dạng chắc chắn sẽ thắng. Quả thật hổ không phát uy, các ngươi giúp ta làm mèo ốm.



Hoàng Trạch vừa rồi đã muốn tăng tiếp, nhưng đã muộn một bước rồi, không thể tin nổi:



- Nha Nội, ngươi tiêu tốn hai nghìn quan để mua về một tảng đá sao?



- Tảng đá cái gì? Đây là nữ thần hộ mệnh. Chúng ta mua được nó, việc làm ăn chắc chắn sẽ phát đạt.



Cao Nha Nội nói theo lý.



Điều này rõ ràng chẳng qua chính là một lời nói thuận miệng của Phó viện trưởng mà thôi. Chuyện này ngươi cũng xem là thật à! Hoàng Trạch sắp bật khóc rồi!



Cao Cầu nghe thấy thế nghiến răng nghiến lợi, trong lòng thầm chửi, tên phá gia chi tử này còn cho rằng nó đã trưởng thành nhiều rồi, nào ngờ hôm nay lại trầm trọng hơn như vậy. Thật đúng là tức chết ta mất.



Bây giờ đã khác trước rồi, không còn chỗ kiếm tiền, chỉ dựa vào bản lĩnh thực sự để kiếm, không thể tiêu xài giống như trước đây được nữa.



- Hai nghìn quan. Nha Nội đã trả hai nghìn quan! Còn ai cao hơn nữa không? Còn ai cao hơn nữa không?



Lý Kỳ kích động nói.



Số tiền cao như vậy, cho dù là có muốn cỡ nào đi nữa, cũng chỉ có thể nhìn mà bước thôi. Sự náo nhiệt của hiện trường bỗng chốc đã yên tĩnh trở lại.



Lý Kỳ lúc này thực sự là nhớ tới Vương Tuyên Ân. Nếu tiểu tử âm độc đó ở đây, sao có thể khiến cho Cao Nha Nội độc lĩnh phong tao được. Nhưng số tiền này hắn cũng đã rất hài lòng rồi. Hắn liền nói:



- Được rồi, ta đếm ngược từ số 3, nếu không có ai ra giá nữa, bức tượng nữ thần hộ mệnh này sẽ thuộc về Cao Nha Nội.



- Ba.



Cao Nha Nội lập tức kêu lên.



Lý Kỳ nghe thấy thế mà dở khóc dở cười, coi như mình không nghe thấy gì, nói:



- Hai ….



- Ba nghìn quan.



Thấy Cao Nha Nội sắp có được vòng nguyệt quế rồi, một giọng nói bỗng nhiên vang lên.



Cái gì? Ba nghìn quan? Kẻ ngốc của năm nay thật sự là quá nhiều! Lý Kỳ nghe xong mà thấy vui mừng trong lòng, liền nhìn về phía tiếng nói, niềm vui mừng trên khuôn mặt lập tức bị cứng đờ lại. ơi làm của ngày hôm nay rồi.