Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1348 : Đám phụ nữ bại gia (1)

Ngày đăng: 07:45 30/04/20


Không phải hào thổ, không phải phú thương, không phải vương công quý tộc hô lên ba nghìn quan, mà là một tiểu tử nghèo Trần A Nam!



Điều này thực sự khiến cho người ta mở rộng tầm mắt. Nội dung của vở kịch có thể gọi là quanh co!



Tất cả mọi người đều thấy Trần A Nam ngay cả một mảnh đất con con cũng không có, mà chỉ có thể đứng bên cạnh, đó là một sự đột phá phi thường.



Điều này thực sự là thế nào?



Mọi người đều ngẩng đầu lên với một dấu hỏi lớn.



Cao Nha Nội càng không dám tin vào tai mình, chỉ Trần A Nam nói:



- A Nam, vừa rồi … vừa rồi giá đó hô thật sao?



Mặc dù Trần A Nam to gan, nhưng lúc này không khỏi vã mồ hôi hột, vất vả gật đầu.



- Tiểu tử ngươi có bị điên không?



Cao Nha Nội rít lên.



Đây là tình huống thần mà à!



Người mơ hồ nhất trong đó chính là Lý Kỳ. Hắn hiểu rất rõ Trần A Nam. Y có nhiều tiền như vậy không, thì không cần nói tới. Quan trọng là Trần A Nam vẫn luôn rất nghe lời hắn, cũng không thể làm ra chuyện hồ đồ gì, sao có thể lớn tiếng ở đây như vậy?



Rõ ràng chuyện này rất kỳ quái. Nhưng Lý Kỳ lúc này cũng không muốn nghĩ nhiều tới những chuyện đó, hung hăng trừng mắt liếc nhìn Trần A Nam, khẩn trương nói:



- Xin lỗi, thật sự xin lỗi, tiểu tử đó uống nhiều rồi, chạy tới đây nói năng linh tinh. Mã Kiều, ngươi mau đưa tiểu tử này ném xuống sông Biện đi, cho hắn ta tỉnh táo.



Tiếp theo, hắn lại nói:



- Được rồi, vừa rồi là Cao Nha Nội đã ra giá hai ….



- Khoan đã.



Cao Cầu bỗng nhiên đứng lên. Hai nghìn quan này mất đi mà được lại, tất là vật quý!



Lý Kỳ thầm kêu khổ một tiếng, nói:
Nói xong, hắn lại nhỏ giọng nói thầm:



- Nhưng nguyện không phải là ác mộng.



Ba ba ba!



Cao Cầu vỗ tay đầu tiên. Những người vui mừng khi thấy người gặp họa đó cũng lần lượt đứng dậy vỗ tay. Cao Nha Nội, Hồng Thiên Cửu là cặp bài trùng còn lớn tiếng nói chúc mừng Lý Kỳ.



Lý Kỳ đứng trên đài cười lớn chắp tay hồi lễ. Nhưng mọi người đều biết, trong lòng hắn đang khóc. Hơn nữa là đang khóc đến khản cả giọng.



Cùng với bức tượng nữ thần hộ mệnh được sở hữu, cả hiện trường cuộc thi cũng đã kết thúc. Mọi người lần lượt ra về. Nhưng tết trung thu vẫn còn chưa kết thúc, còn có một kiểu truyền thống, đó chính là ngắm trăng.



Tài tử giai nhân lần lượt túm năm tụm ba, hẹn nhau đi ngắm trăng, ngâm thơ, làm câu đối, đi giao lưu tình cảm. Đêm nay chắc chắn sẽ là một đêm không ngủ.



Duy có một mình Lý Kỳ là nước mắt rửa mặt.



Hắn đã giành chiến thắng hai canh giờ trước. Nhưng lại bị thua ở khắc cuối cùng. Hơn nữa còn bị thua một trận sạch sẽ, biến đổi quá nhanh, thực sự là quá kích động. Nhưng hắn cũng không ngờ mình lại bị thua trong tay tên tiểu tử Trần A Nam.



- A Nam, nào, mau lại đây.



Lý Kỳ từ trên đài vừa mới bước xuống, lập tức vẫy tay về phía Trần A Nam đang đứng, nheo mắt cười. Nhưng, sát khí trong mắt đã tiết ra rồi.



Trần A Nam “a” lên một tiếng, bước chân bất động!



Lý Kỳ bỗng tức giận quát:



- Còn không mau lại đây.



- Vâng.



Trần A Nam đầu vã mồ hôi chạy tới.



Lý Kỳ nghiến chặt răng lại nói:



- A Nam, ngươi thật sự càng ngày càng được lắm đấy, lại đâm sau lưng ta một đao. Ngươi có phải là không ngại trong tay có quá nhiều Chiến thanh kiều không? Muốn làm một chút chơi.