Bắc Tống Phong Lưu

Chương 854 : Không thể lạc quan

Ngày đăng: 07:34 30/04/20


Đáng giận! Quá ghê tởm! Thư kia vốn chính là của ta cơ mà, vì sao ta chỉ muốn lấy thứ vốn là thuộc về ta, vậy mà còn phải trả giá trước, đây có còn vương pháp hay không nha! Lý Kỳ càng nghĩ càng giận, trở lại tiền sảnh, liếc mắt nhìn quét mọi người một cái, mở miệng nói:



- Tần phu nhân đã nói rồi, nàng sẽ không gặp các ngươi, các ngươi hãy trở về đi.



Mọi người liếc mắt nhìn Lý Kỳ, thần sắc có vẻ có chút cổ quái, không một người nào đứng dậy.



Ánh mắt này là có ý gì? Sẽ không cho ta và phu nhân đã thỏa thuận, cố ý lừa gạt bọn họ chứ? Lý Kỳ hiện giờ chỉ muốn sớm một chút đọc được lá thư của Bạch Thiển Dạ, lười nói vô nghĩa cùng bọn họ, hô lên:



- Mã Kiều, Mã Kiều.- Bộ Soái, ngươi tìm ta hả!



- Con mẹ nó chứ! Sao ngươi lại xuất hiện từ phía sau.



- Ta vẫn đi theo phía sau ngươi đó a!



- Phải không? Thôi đi, thôi đi, ngươi lập tức đi tới chỗ Long Vệ Quân, truyền mệnh lệnh của ta, hãy nói có người tự tiện xông vào nhà dân, bảo cho bọn họ hãy tới giúp mang đi toàn bộ những người này.



Lý Kỳ khí phách mười phần nói.



- Vâng.



Những người đó nghe thấy Lý Kỳ muốn gọi Long Vệ Quân đến, không khỏiluống cuống, một vài người khá hèn nhát khẩn trương đứng lên, đang định chuồn đi, Cao Nha Nội bỗng nhiên nhảy ra ngoài, ha hả nói:



- Các vị chớ sợ, chớ sợ, cha ta là Thái úy đó, những lính kia không dám làm gì chúng ta cả? Thiếu Doãn Phủ Khai Phong là thúc thúc ta, cũng không cần sợ.



Hiện giờ y xem như hiểu rõ một đạo lý, chính là đối phó Lý Kỳ, nhất định phải nhiều người, lấy nhiều bắt nạt ít, cho dù tài ăn nói của Lý Kỳ có cao hơn nữa, vậy cũng đánh không lại hơn mười cái miệng.



Sắc mặt Lý Kỳ nhất thời cứng lại, quá lúng túng, tuy nhiên thằng nhãi này thật đúng là nói rất đúng, Cầu ca chính là lão Đại Tam nha nha, ai dám động đến con của ông nha, cả người đều run rẩy lên, hận không thể đem thằng nhãi này chém thành trăm ngàn mảnh, trầm giọng nói:



- Nha nội, Tiểu Cửu, bốn các ngươi tới đây một chút.Hắn nói xong cũng không đợi Cao Nha Nội đáp lời, liền xoay người đi ra phía ngoài.



Hồng Thiên Cửu nói:



- Ca ca. Đi không?



- Tứ tiểu công tử ta đã từng sợ ai, đi!



Cao Nha Nội hừ một tiếng, nện bước bá vương chạy theo ra phía ngoài.




- Ngươi lập tức sai người đi Thái úy phủ, Hồng vạn đổ phường, mời Thái úy, Bát Kim thúc tới đây thương lượng chuyện Liên minh đá cầu xuôi nam, ồ, mặt khác lại đi Kim Lâu, nói cho Trương nương tử kia, hãy nói Túy Tiên Cư chúng ta tính toáncùng nàng hợp tác, còn có còn có, phái người tung lời đồn ra ngoài, rằng Sài tiểu quan nhân mặt dày mày dạn quấn quít lấy Tần phu nhân, ý muốn chiếm lấy dân phụ.



- Hả?



Mã Kiều kinh sợ kêu một tiếng, thầm nghĩ, điều này cũng quá ác độc đi à nha.



Vậy cũng được sao! Cao Nha Nội lúc này kêu lên:



- Lý Kỳ, ngươi rất không hiểu đạo nghĩa giang hồ đó nha, chuyện gì cũng không thể kiện lên cha mẹ, đây là quy củ.



Hồng Thiên Cửu nói:



- Đung đây, đúng đấy, hành động này quá vô sỉ rồi.- Lý sư phó, ngươi --- ngươi đây là công và tư chẳng phân biệt được a!



Phàn Thiếu Bạch vội la lên.



Sài Thông lại nổi trận lôi đình, nói:



- Nói xấu! Lý Kỳ, ngươi đây là muốn phá hư thanh danh của ta a! Quá ác độc.



Lý Kỳ làm không có nghe thấy, thản nhiên nói:



- Mã Kiều, ngươi còn không đi mau.



- Ah.



- Đợi đã!



Cao Nha Nội khoát tay, giận trừng Lý Kỳ, chỉ chốc lát, nói:- Chúng ta đi.



- Đợi đã!



Lý Kỳ đột nhiên duỗi tay ra, chỉ chỉ phía sau, cười nói:



- Cảm ơn!