Bần Hàn Tức Phụ

Chương 1 :

Ngày đăng: 23:40 21/04/20


La gia thôn, thôn nổi danh nghèo đói trăm dặm xung quanh. Nhà La Lão Căn ở phía đông thôn càng là nhà nghèo có tiếng.



Lúc này trong nhà La Lão Căn tryền đến tiếng khóc rung trời, dẫn một đám

hương thân phụ lão hấp tấp chạy tới xem náo nhiệt. Đoàn người biết La

Lão Căn là người tính tình táo bạo, nên không ai dám đứng xem trực tiếp. Họ chỉ dám ngồi xổm bên ngoài tường đất ngó vào trong.



Họ thấy La Lão Căn cầm cây chổi đuổi đánh khuê nữ La Đại Nha của ông chạy quanh sân.



Bất quá kể từ khi La Đại Nha gả vào Triệu gia thôn cách vách, ở Triệu gia

dưỡng hảo hảo, xương cốt trở nên cứng rắn hơn, chạy trốn càng thêm linh hoạt.



La Lão Căn đánh vài cái đều không chạm tới người nàng,

đứng ở một chỗ giận đến run người, nhìn La Đại Nha đang núp sau lưng lão bà mình, quát, “Ngươi trở về ngay cho lão tử, đừng ở chỗ này mất mặt

xấu hổ. Lão tử dạy ngươi thế nào, nam nhân của ngươi mới đi không lâu,

ngươi đã trở về nhà mẹ đẻ, đây không phải để người khác chê cười nhà

chúng ta sao?”



La Đại Nha khóc hu hu nói, “Cha, ngươi đừng đem

ta đẩy vào trong hố lửa, Triệu gia lão đại kia mặt mũi ta không thấy,

người cũng không còn, ta đây chẳng phải trở thành quả phụ sao? Này làm

quả phụ cũng coi như xong, nhưng lão Nhị hiện tại bệnh tật, phía trên có một lão nhân, phía dưới còn có hai đứa nhỏ, ta đi trở về biết sống thế nào a?”



Nhóm đồng hương bên ngoài nghe điều này thổn thức không thôi.



La mẫu nước mắt giàn giụa.Nàng sao có thể nghĩ tới chuyện này, lúc trước

Triệu gia sống tốt như vậy, chốc lát đã sụp đổ như này.



La mẫu

thầm nghĩ giữ khuê nữ ở lại nhà, trong nhà mặc dù nghèo, nhưng vẫn đủ

lương thực nuôi sống một nha đầu như nàng, qua một thời gian tìm gia

đình thích hợp cho khuê nữ tái giá, vậy chuyện gì cũng đều không có. Nếu để khuê nữ trở về Triệu gia, không phải thật sự để nàng nhảy vào hố

lửa sao?



La mẫu đang định mở miệng cầu tình, đã nghe La Lão Căn

hét to, “Lúc trước ngươi liều chết liều sống, bắt lão tử bỏ xuống nét

mặt già nua đi cầu thân bây giờ nhìn không được liền đổi ý, đây là cái

đạo lý gì. Bộ mặt này của lão tử không phải để cho nha đầu ngươi cấp

ném, mau chóng trở về cho lão tử!”



La Lão Căn nói xong, giơ cây chổi to đánh nàng



”A “



La mẫu vội vàng ngăn đón, bị La Lão Căn đẩy ngã ngồi xuống đất. Bà vội vã

từ trên mặt đất đứng dậy muốn đi che chở cho khuê nữ, còn không có xoay
nghĩ đến việc lập gia đình.”



Lúc này La Tố khóc không ra nước

mắt, chỉ có thể máy móc há mồm ăn cháo. Vào miệng mới biết được, này nói là cháo, kỳ thật chính là nước cơm mà thôi, một ngụm canh vào trong

miệng, có thể có vài hạt cơm liền coi như không tệ.



Nhìn Lưu

Thúy Hoa gần ngay trước mắt, mới rồi còn bị Lưu Thúy Hoa nhéo đau, nàng

khẳng định, đây không phải là mơ. Nàng thực sự biến thành La Đại Nha.



Hiện tại La Tố rất muốn yên tĩnh một chút, xử lý tốt suy nghĩ trong đầu,

đáng tiếc Lưu Thúy Hoa không cho nàng cơ hội này, đút nàng ăn hết một

bát cháo, bà ngồi ở mép giường nàng càu nhàu, “Khuê nữ a, ngươi nghe

nương nói một câu, nữ nhân chúng ta chính mệnh khổ, ngươi cố chịu đựng

qua mấy năm này, về sau chắc chắn sẽ được sống những ngày tốt lành. Đừng nhìn cha ngươi ương ngạnh. Hắn hôm nay làm ngươi bị thương, bây giờ

còn đang ở bên ngoài tự mắng chửi mình đâu.”



Nghe Lưu Thúy Hoa nói lời này, trong lòng La Tố không khỏi đau xót.



Nàng biết rõ, đây không phải tâm tình của nàng, mà là ý thức của nguyên chủ

còn sót lại trong thân thể. Xem ra La Đại Nha đối với gia đình này, tình cảm còn thật sâu, mặc dù không hiểu chuyện, nhưng tình cảm quấn quýt

vẫn có.



Nghĩ tới bản thân xem chừng đã chết đuối ở trong sông,

bây giờ còn có thể ăn một chén cháo nóng hổi, đó cũng là do mượn thân

thể La Đại Nha.



Mặc dù không biết rõ về sau nàng có thể trở lại thời đại kia hay không, La Đại Nha có thể hay không trở về, nhưng hiện

tại nàng chiếm thân thể của người ta, không nên khiến La gia hai lão

thương tâm.



Nàng lục lọi trí nhớ của nguyên chủ, cố thích ứng

với ngữ điệu nói chuyện của người dân nơi đây, mới mở miệng nói, “Nương, người cùng cha nói một tiếng, con biết rõ sai, ngày mai con sẽ trở về.”



Không quan tâm thế nào, La mẫu nói đúng một khi thanh danh La Đại Nha biến

xấu, về sau đừng nói là lập gia đình, chính là muốn ở trong thôn sống

một cuộc sống bình thường, đều sẽ bị người ta khinh thường.



Hiện tại con đường thích hợp nhất là về Triệu gia trước, còn chuyện về sau sống qua ngày thế nào, đó là chuyện về sau.



Lưu Thúy Hoa nghe thấy lời này của nàng, kích động rơi lệ, đem khuê nữ ôm

vào trong ngực, “Đại nha của nương, ngươi cuối cùng cũng hiểu chuyện,

đại nha số khổ của ta.”