Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1288 : Đảo tàn sát đẫm máu 16

Ngày đăng: 04:12 30/04/20


Vị ‘Mary phu nhân’ dưới đáy bồn đã tắt thở, thi thể nhơm nhớp, giẫm đạp lên đây cảm xúc thật gớm, cô tận lực ngăn cản không để thi thể bà ta nổi lên, cũng không thể để những người này lại kiễm tra huyết trì, nếu không một khi lòi đuôi, trước mặt nhiều người như vậy cô có cánh cũng không bay khỏi.



“Cam đoan an toàn của tôi?” Bách Hợp nhếch môi, máu theo động tác nhếch môi của cô chảy tới cái cằm, ngay sau đó tụ lại thành giọt ‘Tích táp’ rơi xuống: “Tôi thấy các người muốn thừa cơ làm khó tôi, King ở đâu, tôi muốn nói chuyện với ngài ấy!”



‘Con mồi’ hẳn không biết sự tồn tại của King, đầu lĩnh thủ vệ nghe được lời này của ‘Mary phu nhân’ nhẹ nhàng thở ra, nhưng nghe thấy bà ta nhắc tới tên của ông chủ, đám thủ vệ vẫn có chút sợ hãi, khí thế Bách Hợp hung dữ, bọn họ liền mềm xuống, thủ lĩnh không ngờ bà ta khó đối phó đến vậy, nhìn bà ta vô cùng giận dữ, bộ dạng muốn đứng dậy, trong lòng hắn hoảng hốt, vội vàng nói:



“Phu nhân xin nghe tôi nói, chúng ta lo lắng an nguy của ngài, lần này ‘Con mồi’ vô cùng hung ác, chúng tôi chỉ muốn xem cô ta có uy hiếp ngài hay không thôi, đây cũng là vì an toàn của ngài.”



Lời hắn nói xác thực đúng thế, đáng tiếc ‘Mary phu nhân’ chân chính không nghe được lời này rồi. Bọn phế vật này tới quá trể, ‘Mary phu nhân’ đã bị giết chết. Bách Hợp híp híp mắt, tay vóc một vóc máu tanh nồng, hừ một tiếng:



“Cậu cho rằng tôi là đồ ngốc à?”



“Tôi tuyệt đối không dám.” Thủ lĩnh lắc đầu phủ định, Bách Hợp lãnh đạm nói: “Nơi này chỉ có tôi có thể vào, nếu như thật sự có ‘Con mồi’ vào trong khu vực này, nếu không có tôi mở cửa, cô ta làm sao vào được, làm sao uy hiếp tôi được?”



Bách Hợp lớn tiếng mắng: “Tôi thấy các người chính là muốn mược cơ hội làm khó dể tôi, chẳng lẽ đây là cách King đối đãi với khách hàng sao?” Lời của cô làm đám thủ vệ phục hồi tinh thần. Xác thực là như thế, mỗi gian phòng nơi này đều có khóa điện từ, ra vào đều phải quét võng mạc, nếu như bà ta không tự mình mở cửa, ‘Con mồi’ căn bản không có cách nào vào được, tuy cô ta có chút bản lĩnh nhưng đang bị thương, những cửa này đều được chế tạo đặt biệt, cho dù súng đạn cũng không bắn thủng.
Đang trong lúc khó xử, ánh mắt Bách Hợp rơi trên trần nhà, trần nhà cách mặt đất 3 mét, rộng hai mét, bên trên trang trí đèn thủy tinh tinh xảo, có gắn đèn chắc hắn có khe rãnh, bây giờ đến bước đường cùng, Bách Hợp hít sâu một hơi, lòng bàn chân dùng sức đạp một cái, thân thể liền nhảy lên gần 2 mét, đưa tay mò lên trần nhà. Lần thứ nhất không có chỗ bám, sau hai ba lần nhảy, mới đem hai ngón tay ấn vào trần nhà chọc hai lỗ thủng, thân thể liền bám lên.



Một khi ổn định thân hình, Bách Hợp bắt đầu gỡ cái đèn thủy tinh. Tháo đèn thủy tinh xinh đẹp xuống, ở bên trên phát hiện một thông đạo, rộng tầm nữa mét, vị trí để đỉnh đèn cố định. Bách Hợp một tay dùng sức giữ chặt trần nhà cố định thân thể, một mặt từ thắt lưng lấy dao găm dùng để gỡ mấy con ốc vít xuống.



May mắn biệt thự này trang hoàng tinh xảo, trần nhà cũng xây dựng đặt biệt, như vậy cô mới không phá hư nó, Bách Hợp gỡ đèn thủy tinh xuống, chính mình thuận thế cầm lấy, đèn vẫn còn sáng, Bách Hợp cẩn thận dò xét chui vào.



Phía trong này ước chừng có thể chứa một người nằm xấp, độ cao rộng vừa khớp, vừa mở ra liền có bụi bay vào mặt, cô cẩn thận bò lên phía trước, vì che dấu tai mắt người khác, cô kéo đèn lên, trên trần lúc nãy có hai lỗ nhỏ do cô tạo nên, cô tách hai ngọn đen nhỏ lấy dao găm chọt thủng hai lỗ rồi gắn đèn nhỏ vào, sau đó miễn cưỡng treo ngọn đèn lớn lên.



Như vậy xem ra ngọn đen không chắc chắn lắm, chỉ sợ có chấn động gì đó sẽ rơi xuống, trước mắt cũng đành chịu không còn cách nào khác, Bách Hợp chỉ có thể khống chế cử động của mình cẩn thận từng chút một hoạt động, tránh đi một đoạn này không làm đèn rơi xuống, chỉ hy vọng bọn họ sẽ không phát hiện nhanh như vậy. Bách Hợp bò đi được chừng nữa mét, trong vài phút mồ hôi lạnh thấm ra toàn thân, quần áo vừa thay lại thấm ướt, bò thêm chừng một giờ, trên người bị trầy vài vết thương, rốt cục phía trước không còn đường, cô đưa tay sờ vách tường lạnh như băng, cách trần nhà cô nghe thấy có người đang nói chuyện:



“‘Mary phu nhân’ bên kia xảy ra chuyện rồi, nhanh lên!”



Như Bách Hợp sở liệu, cô giết chết ‘Mary phu nhân’ rất nhanh liền bị phát hiện, tuy bình thường bà ta rất thích ngâm bồn tắm, như thông thường mà nói, thời gian ngâm bồn tối đa không quá 3 giờ, nhưng hôm nay hết sức kỳ quái, cô đã trên này bò đi hơn một giờ đồng hồ, lúc Bách Hợp đi khỏi bà ta còn trong bồn tắm bị người quấy rầy vô cùng khó chịu, lúc đi ra vừa vặn xảy ra chuyện. Bị Bách Hợp giết chết còn đuổi đám thủ vệ đi khỏi, trong đó đã mất 2 tiếng đồng hồ, cộng thêm thời gian cô bò trên này cũng hơn một tiếng, ‘Mary phu nhân’ còn chưa đi ra, đều này hiển nhiên không bình thường, mắt thấy đã hơn 3 giờ sáng, đám thủ vệ không biết làm sao cảm thấy bất an, mí mắt giựt giựt, trong lòng sợ hãi.