Cách Phát Tài Của Thương Phụ

Chương 13 : Khai trương thuận lợi

Ngày đăng: 01:22 22/04/20


“Cũng được, đơn giản lại dễ nhớ, A Duyên, ngoài ra, hôm khai trương ngươi cần chuẩn bị thức ăn trước, ta cảm thấy, ngươi có thể làm nhiều bánh gạo

nếp một chút, ta tin tưởng hôm đó nhất định sẽ bị tranh mua!”



Tùy Duyên cười, “Ta nhớ kỹ rồi, Hạo Nhiên ca!”



Hạo Nhiên cõng Tái đại nương lên, đi tới cửa, rồi nói với Tùy Duyên, “Đóng

cửa vào trong đi, nếu như buổi tối gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn, nhớ

phải kêu to, hộ ở bên cạnh, ta đã sớm chào hỏi rồi!”



Tùy Duyên gật đầu, trong lòng ấm áp, “Hạo Nhiên ca, các ngươi đi trước đi, rồi ta đóng cửa!”



”Vậy cũng không được, ta một đại lão gia và một lão bà tử, ban đêm đi đường

không sợ, nhưng mà ngươi là một tiểu nương tử, dẫn theo một oa nhi không lớn không nhỏ, tóm lại không tốt lắm, ngươi khóa cửa, khóa hết các chốt cửa rồi, ta liền đi!” Lời lẽ Hạo Nhiên ngay thẳng nói.



Tùy Duyên nghe vậy, trong lòng hơi chua xót, “Hạo Nhiên ca, ngươi chờ một chút!”



Hạo Nhiên cười lộ ra hàm răng trắng, “Mau đóng cửa vào đi thôi, đi ngủ sớm!”



Tùy Duyên gật đầu, đóng cửa lại.



Làm cho khuôn mặt tươi cười của Hạo Nhiên càng ngày càng nhỏ, cuối cùng không nhìn thấy nữa.



Tùy Duyên dựa lưng ở trên ván cửa, sau đó cười khúc khích.



Bịch bịch bịch chạy vào phòng bếp, kéo tay Bất Hối, “Bất Hối, Bất Hối, cuối cùng chúng ta cũng có nhà thuộc về mình rồi!”



Vốn không dễ dàng có được ngôi nhà.



Lại có được rất dễ.



Bất Hối cũng cười, nương con hai người lôi kéo nhau, còn nhảy nhót, cuối cùng Tùy Duyên ôm lấy Bất Hối.



”Bất Hối, về sau cười nhiều hơn, nói nhiều hơn, đừng mỗi ngày mặt ủ mày ê,

lo lắng cả ngày lẫn đêm, ta sẽ không bỏ con lại mà rời đi, nhưng Bất Hối con biết không, nửa năm không thể đi lại đó, ta rất sợ, ngươi đi ra

ngoài sẽ không trở lại, bỏ ta lại một mình!”



Bất Hối nghe vậy, thật lâu sau, mới oa một tiếng khóc lên.



”Nương......”



Hóa ra, sợ hãi bị vứt bỏ không chỉ có một mình nàng.



”Bất Hối, về sau chúng ta đều phải thật vui vẻ, cố gắng kiếm bạc trắng, đến

một ngày nào đó trong tương lai, chúng ta dành dụm đủ bạc, đổi một cửa

tiệm lớn hơn, sau đó kiếm nhiều bạc hơn, mua trạch viện, đất đai!”



Những tháng ngày đó, thật sự tốt đẹp.



Bất Hối gật đầu, vừa khóc vừa cười.



Rửa chân rửa mặt, nương con hai người trèo lên giường, Bất Hối lấy hà bao Tái đại nương cho ra, “Nương, cái này là nãi nãi cho!”



Tùy Duyên kinh ngạc, vươn tay tiếp nhận, mở ra, là một tấm ngân phiếu, phía trên in, một trăm lượng.



Tùy Duyên nắm ngân phiếu trong lòng bàn tay, “Bất Hối, nãi nãi và Hạo Nhiên thúc thúc đều là người tốt!”



Bất Hối gật đầu.



”Ngủ đi, ngày mai, dậy sớm!”



Bất Hối gật đầu, nương con hai người ôm nhau ngủ. Trong giấc mộng, nương con hai người đều mỉm cười, hạnh phúc......
Còn chưa tới cửa, Hạo Nhiên đã ngửi thấy hương thơm ngọt ngào, dùng sức hít hít mũi, mới vươn tay đi gõ cửa.



”Cốc cốc cốc”



Tùy Duyên ở trong phòng bếp, đoán cũng biết là Hạo Nhiên tới, vội vàng ra

mở cửa, mở cửa, thấy Hạo Nhiên đứng trước cửa ra vào, khiêng bảng hiệu,

lỗ mũi cũng đóng băng, “Hạo Nhiên ca, ngươi mau vào đi!”



”Trước chưa cần tiến vào, ngươi lấy cầu thang ra, ta treo biển hiệu lên cho ngươi!”



Tùy Duyên sững sờ, “À!” Đáp một tiếng, chạy ra hậu viện mang cầu thang ra

ngoài, dọn xong, Hạo Nhiên khiêng tấm bảng lên, đặt ngay chính giữa cửa, Hạo Nhiên liền đóng đinh.



Ngay lập tức treo biển hiệu rất đẹp.



”Lụa đỏ đâu rồi, A Duyên, đi lấy lụa đỏ ra đây!”



Hạo Nhiên nói xong, nhảy xuống, đứng trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn bảng hiệu, nhìn bên trái một chút, nhìn bên phải một chút.



Tùy Duyên chạy vào phòng, cầm lụa đỏ ra ngoài, đưa cho Hạo Nhiên, “Hạo Nhiên ca, đây!”



Hạo Nhiên nhận lấy, leo lên cầu thang, gắn lụa đỏ lên.



Nhảy xuống, không ngừng cười ha ha, đưa cho Tùy Duyên một bao lì xì, “A

Duyên, cái này cho ngươi, là một chút tâm ý của ta và nương ta!”



Tùy Duyên do dự một chút, cảm thấy chuyện này là một điềm tốt, vươn tay tiếp nhận, “Cám ơn Hạo Nhiên ca!”



”Cám ơn ta làm gì, làm điểm tâm đi, ta đói chết mất!”



”Làm ngay, làm ngay, Hạo Nhiên ca, ngươi mau vào nhà cùng ta, ta luộc trứng gà, nhân lúc còn nóng ngươi mau ăn!”



Hạo Nhiên vui vui mừng mừng ăn hai chén cháo thịt, ba quả trứng gà, hai

miếng bánh gạo nếp, ăn no rồi, mới lên tiếng, “Ăn ngon, A Duyên, ngươi

giữ lại một phần điểm tâm cho ta, tránh cho một hồi nương ta tới, bị

những tiểu tử kia ăn hết sạch!”



”Làm sao một hồi đại nương tới đây được?” Tùy Duyên hỏi.



”Một hồi có người đi đón nương ta, yên tâm, chắc chắn vào giờ lành để đốt pháo!”



Từ sớm, Tái đại nương và huynh đệ Hạo Nhiên đều cho Tùy Duyên tiền lì xì,

trừ Tái đại nương và Hạo Nhiên ra, những người khác cũng không cho bao

nhiêu tiền, mọi người cho vật may mắn, Tùy Duyên cũng muốn may mắn, vui

vui mừng mừng nhận lấy.



Giờ lành đến. ericadđ-lequydon



Pháo cháy, Tùy Duyên kéo lụa đỏ xuống, Tùy ký xem như là khai trương,



Buổi sáng, ở bến tàu đã có người đi đường, Tùy ký tu sửa khai trương, rất nhiều người tò mò.



Bất quá, những người lần trước ăn bánh gạo nếp, đều chen lấn nhau đến.



Đặt một cái bàn ở cửa.



Hạo Nhiên bưng bánh gạo nếp ra, để lên bàn, thét, “Mau tới mua, bánh gạo

nếp, năm văn tiền một miếng, hai miếng chín văn tiền, rẻ ngon, bảo đảm

các ngươi sẽ muốn ăn nữa, mua lại muốn mua!”