Cách Phát Tài Của Thương Phụ

Chương 39 : Thật sự tham lam hay là giả bộ tham lam

Ngày đăng: 01:22 22/04/20


Trời chỉ mới hơi sáng, Tùy Duyên liền rời giường, đêm qua Bất Hối bị dọa sợ, cả đêm mê sảng, không ngừng gặp ác mộng, nàng cũng không ngủ ngon.



Rời giường chải chuốt tóc xong, xuống lầu nấu nước nóng, hít sâu một hơi, ngâm mặt mình ở trong nước lạnh, thanh tỉnh chính mình.



Mới bắt đầu làm bánh bao.



Bất Hối mặc xiêm áo, thắt bím tóc đi xuống lầu, chuông trên tay phát ra âm thanh trong trẻo, vô cùng dễ nghe.



"Tại sao không ngủ nhiều một chút?" Tùy Duyên vừa cắt bánh màn thầu đặt ở trong lồng hấp, vừa hỏi Bất Hối.



"Trời đã sáng, liền muốn rời giường thôi, nương, con giúp người nhóm lửa!"



Tùy Duyên biết là Bất Hối sợ, cũng không hỏi nhiều, "Tốt!"



Nương con hai người bận rộn, thỉnh thoảng tầm mắt giao nhau, cũng sẽ thật lòng cười một tiếng.



Bất Hối hơi an lòng.



Mặc dù hai năm qua sống chung, khiến cho nàng biết, mẫu thân không thể nào tùy tùy tiện tiện bỏ lại nàng, nhưng, nàng vẫn rất sợ, tỉnh dậy, mẫu thân lại bỏ lại nàng.



Sự sợ hãi ấy, đã rất nhiều năm.



Một sớm một chiều không biến mất được.



Nhưng nàng sẽ cố gắng, sẽ cố gắng nghĩ tới sự tốt đẹp của nương, sẽ không suy nghĩ nhiều về những thứ có hay không đều được.



"Nương......"



"Ân!" ^diễn"đàn"lê"quý"đôn^



"Người nói, hai tỷ tỷ của di Quý sẽ có bộ dạng gì?"



Tùy Duyên nghe vậy, khẽ nhíu mày, cẩn thận nghĩ nghĩ, "Không biết lớn lên trông thế nào, nhưng mà, hẳn là hai đứa bé ngoan hiểu chuyện khéo léo, có thể chịu được cực khổ!"



Bất Hối nhìn Tùy Duyên, "Nương, người là bởi vì Bất Hối phải đi học đường đi học mới mời họ sao?"



"Một nửa là vậy thôi!"




Điền thị mừng rỡ. eri:diễn;đàn:LÊ;QUý;Đôn



Chu thị lại có chút khó chịu, bởi vì nàng không biết ăn nói, cho nên, không biết có phần của mình hay không.



Nhìn Tùy Duyên.



Tùy Duyên cười một tiếng với Chu thị, "Chu tẩu tử cũng giống vậy, đến lúc đó, ta cùng dạy các ngươi!"



Nhưng mà, bây giờ sợ là không được.



Chuyện làm ăn của Tùy ký, dù sao còn chưa có ổn định.



Rồi sau đó thêm một loạt vấn đề, điều điều khoản khoản, Tùy Duyên cũng chưa nghĩ xong.



Chu thị cười, "Cảm ơn muội tử A Duyên, ta nhất định học thật tốt với ngươi!"



Sau đó mượn chút bạc từ nhà nương, cũng mở một nơi giống như vậy với Động Đạt, cuộc sống của gia đình hẳn không còn quá khó khăn.



Tương lai mấy tiểu cô tử (em chồng) xuất giá, có lẽ còn có thể mua của hồi môn thật tốt cho các nàng.



Nghĩ tới tương lai tốt đẹp, Chu thị vô cùng vui mừng.



Điền thị cũng giống vậy.



“Muội tử A Duyên, không bằng bây giờ chúng ta học với ngươi luôn đi, ta bảo đảm với ngươi, nếu không được ngươi đồng ý, chúng ta tuyệt đối sẽ không dùng những gì đã học được từ ngươi ra bên ngoài kiếm tiền, nhiều nhất chỉ làm một ít thức ăn ở nhà, ăn đỡ thèm......"



Tùy Duyên kinh ngạc.



Có phải Điền thị quá coi trọng mình hay không, cũng quá không để mắt đến sự rối rắm của Tùy Duyên nàng.



Nhưng mà lại nghĩ đến tất cả người của Hạo Nhiên, gia cảnh đều không tốt, cũng không có bản lĩnh bên người, cho nên mới chỉ có thể đi theo Hạo Nhiên làm côn đồ lưu manh thu phí bảo hộ.



Mà tức phụ của bọn họ, tự nhiên cũng muốn, tìm biện pháp kiếm tiền nuôi gia đình.



Nở nụ cười, "Được, nhưng mà, có thể các ngươi phải làm việc miễn phí giúp ta!"