Cách Phát Tài Của Thương Phụ

Chương 44 : Người đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi

Ngày đăng: 01:22 22/04/20


Quý thị nói xong, tách tách nước mắt không ngừng rơi, nắm chặt tay Tùy Duyên, “Muội tử, ngươi giúp ta đi, ta đã cùng đường, dù ta sống hay chết đều không sao cả, ngươi thương xót mấy đứa bé đáng thương của ta, các nàng khéo léo hiểu chuyện, chịu cực khổ, ngươi thu nhận các nàng, thưởng miếng cơm cho các nàng ăn, về sau các nàng, chắc chắn nhớ ngươi cả đời, đối xử với ngươi như ân nhân cứu mạng, van ngươi......"



Tùy Duyên nghe vậy, trong lòng bỗng nhiên chua xót.



Lại nhìn mấy đứa bé của Quý thị, từng đứa một xanh xao vàng vọt, thân thể yếu ớt, ánh mắt lại kiên định khác thường.



Ở trên người các nàng, giống như nhìn thấy Bất Hối trước kia, cũng là như vậy, cầu xin người khác thưởng miếng cơm ăn, thưởng văn tiền, mua bánh bao và bánh màn thầu lấp đầy bụng.



Cho nên, giờ khắc này, nàng không từ tuyệt Quý thị được.



Tùy Duyên nghĩ, dệt hoa trên gấm thì tốt, nhưng, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi......



"Quý đại tỷ, ngươi trước đứng dậy, chúng ta đi vào trước, rồi từ từ nói, có được hay không?"



“Muội tử......" diễn đàn *l*ê*q*u*ý*đ*ô*n*



Trong nháy mắt Quý thị rất vui mừng, hoảng sợ đến thẫn thờ.



Ngược lại Chiêu Đệ, hai mắt đỏ bừng, quỳ gối trước mặt Tùy Duyên, "Di......" 



Mấy muội muội thấy tỷ tỷ quỳ xuống, cũng quỳ xuống theo, khéo léo hiểu chuyện, làm cho người ta sinh lòng thương tiếc.



Tùy Duyên khẽ xúc động, nếu không phải ký thỏa thuận với Túy Tiên lâu, có bạc, nàng cũng sẽ không tùy tiện thu nhận và giúp đỡ gia đình này.



"Tất cả đứng lên, vào bên trong nói chuyện đi!" Nói xong, dùng sức đỡ Quý thị dậy.



Quý thị lấy lại tinh thần, nhìn Tùy Duyên, lại muốn quỳ xuống, Tùy Duyên khẽ lắc đầu, "Quý đại tỷ, có lẽ, chúng ta chính là duyên phận đi!"



Bởi vì đồng bệnh tương liên (cùng chung cảnh ngộ), thông cảm lẫn nhau, nếu không phải đã từng liên tục trải qua khó khăn, có lẽ, hôm nay, nàng tuyệt đối sẽ thờ ơ lạnh nhạt, ngăn Quý gia ở ngoài cửa.



Ngay cả Bất Hối, cũng đi kéo Chiêu Đệ, mở miệng kêu một tiếng tỷ tỷ, rất thân thiết.



Làm cho hốc mắt Chiêu Đệ càng hồng hơn, nước mắt ở trong hốc mắt, liên tục đảo quanh, lại nhịn không rơi xuống một giọt.



Điền thị và Chu thị nhìn, trong lòng tràn đầy cảm giác không ổn.



Nghĩ đến Tùy Duyên, sau này có người giúp, các nàng còn có thể tiếp tục tới học nghề hay không?



Không được, phải nhanh chóng nói chuyện Tùy Duyên thu nhận và giúp đỡ Quý gia, cho Hạo Nhiên ca.



Giúp đỡ Quý thị đưa Quý Khôi vào nhà, nằm ở trên ghế dựa Tái đại nương thường nằm, Điền thị dẫn đầu nói, “Muội tử A Duyên, ta đi về nhà một chút, một hồi sẽ trở lại!"



Nói xong cũng không chờ Tùy Duyên nói chuyện, xoay người đi ra ngoài.



Chu thị thì ở lại.




"Ngươi giữ người lại, ngươi định làm như thế nào?"



Tùy Duyên lắc đầu, "Vẫn chưa nghĩ ra, Hạo Nhiên ca, ngươi có thể giúp tìm một căn nhà hay không, dù sao trước tiên cũng để cho bọn họ ổn định lại đã!"



Hạo Nhiên cười ha ha, "Ta đây có một tin tức tốt, ngươi có muốn nghe trước không rồi sau đó lại tính toán?"



"Tin tức tốt gì?"



"Dùng một bữa tiệc Mãn Hán để đổi, thế nào?"



Tùy Duyên bật cười, "Hạo Nhiên ca, ngươi có thể trừ ăn ra hay không?"



"Cuộc sống trừ ăn ra, không còn gì yêu thích, làm sao bây giờ?"



Thấy Hạo Nhiên nói như vậy, Tùy Duyên nở nụ cười, "Được, chỉ cần tin tức này của Hạo Nhiên ca thật sự tốt, ta nhất định làm một bữa, không, làm mười bữa tiệc lớn khao Hạo Nhiên ca!"



"Biết Tế Nhân đường bán thuốc trước phố không?"



Tùy Duyên gật đầu.



Cửa tiệm đó, tất nhiên nàng đã biết đến, bởi vì bao nhiêu thuốc cấp cứu trong nhà, nàng đều đi mua ở đó.



"Chưởng quỹ kia có lẽ đắc tội người nào, hôm nay tìm ta, muốn bán cửa tiệm!"



Tùy Duyên nghe vậy, trong lòng bắt đầu tính toán.



Ba cửa tiệm kia, vị trí thật sự tốt, mặc dù chưa từng đi vào, nhưng, viện tử ở phía sau rất lớn, còn có mái hiên, đừng nói là một gia đình ở, cho dù là ba năm gia đình, cũng không thành vấn đề.



"Hạo Nhiên ca, hắn muốn bán bao nhiêu bạc?"



Hạo Nhiên giơ ba đầu ngón tay lên.



Trong lòng Tùy Duyên căng thẳng, "Hạo Nhiên ca, là ba ngàn lượng, hay là ba vạn lượng?"



"Đương nhiên là ba vạn lượng!"



Trong nháy mắt Tùy Duyên, thở dài, "Hạo Nhiên ca, ta không có nhiều bạc như vậy!"



Bây giờ bạc trong tay nàng, cộng lại, không tới 1200 lượng, nào dám hy vọng xa vời mua cửa tiệm đắt tiền như vậy, ở khu vực tốt như vậy. 



Vẫn là phải thiết thực một chút thì tốt hơn.



Hạo Nhiên nhìn vẻ mặt nản lòng của Tùy Duyên, cười ha ha, dương dương hả hê nói, "Ta đã thanh toán bạc, hiện tại ba gian cửa tiệm đó đã là của ta, với quan hệ của chúng ta, ngươi mua không nổi, có thể hỏi thuê từ ta mà......"