Cám Ơn Em Vẫn Cười

Chương 37 :

Ngày đăng: 07:10 19/04/20


Gói mở rộng đúng thiệt nhạt phèo



Diễn đàn chính thức của “Hồn Đạm OL” box bát quái giang hồ



Tiêu đề: không biết đây có tính là tin thời sự + thị phi lớn nhất Lâm Sơn sau khi mở máy không



Người gửi: Thám Tử (bác này đúng nhiều chuyện)



Nội dung: chỉ ba chữ: Tiểu Phong Linh, không giải thích…



1L: xem cái hiểu luôn, ngồi sô pha cười dài.



2L: dân Lâm Sơn đi ngang qua, em hông thấy gì hết.



3L: lại là con mẹ hàng hiếm kia! Chồng bả đúng nhịn giỏi thiệt, là tôi thì đã bỏ vợ từ tám mươi đời rồi, gặp phải con như này đúng là đầu xanh mướt đến mọc cỏ! (ý là đội nón xanh = cắm sừng)



4L: người ta coi vậy nhưng là vợ chồng tiêu biểu của server đó, mấy bác đừng có bôi nhọ HIAHIAHIA.



5L: Phong đại thần, anh quên Hạ Đại Gia bên hồ Đại Minh rồi sao!



6L: không hiểu nổi sao đại thần phải lập chiến đội với con kia, mang nó bắt được rồng à? Vấn đề là mang nó có thể bắt được rồng sao? (bắt rồng: chỉ các trang bị hiếm trong game)



7L: còn có một cách giải thích hợp lý, acc Linh Đang Nhi đã mời “dân cày” chuyên bắt rồng đánh thay, chuyện như này trái lại rất phổ biến, nhưng không ngờ đại thần sẽ nhận mấy nghề tay trái này.



8L: chả phải có câu hồng nhan họa thủy à, ủng hộ đá cổ Linh Đang Nhi, cho đại thần cặp với MT đi!



9L: sao tui xem chả hiểu gì hết, không có ai vào giải thích giùm cái à???







——————————————————————————-



Từ Hiền nắn ngón tay của mình, đoạn hồi ức, “Dương Dương bị thương hẳn là tay trái… Ngón trỏ, ngón giữa… còn có ngón áp út.”



Diệp Lãng chấn kinh, “Nhiều vậy á??”



Từ Hiền xòe tay phải, tay trái bắt chước động tác chống đất bằng một tay, “Tưởng tượng thử nếu Dương Dương xòe tay chống đất, có bị gãy thì đồng thời gãy ba ngón tay cũng không phải không thể…”



Từ Hiền suy đoán, đồng thời thầm liếc nhìn Bạch Lung bên cạnh, giựt bắn cả người.



Sắc mặt Bạch Lung xanh mét, tựa hồ có thâm cừu đại hận với người nào.



Diệp Lãng cũng nhìn thấy, dùng mắt hỏi Từ Hiền.



Từ Hiền bất đắc dĩ lắc đầu, nhỏ giọng nói, “Mỗi lần nhắc tới tay của Dương Dương thì cậu ta sẽ như thế.” May mà hôm nay Bạch Lung không cầm dao trong tay.



Diệp Lãng đưa tiễn Từ Hiền và Bạch Lung, trở lại phòng ngủ thì đã đến giờ cơm chiều, gói mở rộng của “Hồn Đạm OL” đã được đưa ra vào giữa trưa, gói update đã được NPH cho download trước thời gian, bây giờ chỉ cần tiến hành update một xíu là có thể lần nữa đăng nhập game.



【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: ông xã ~~~ sao giờ anh mới lên, em chờ anh cả buổi chiều!



【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: cậu chờ tôi cả buổi chiều??



【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: ừa, 12 giờ trưa mở game, anh không biết ư? À, nhưng cũng bị “dây thun” mất nửa tiếng!



【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: …



Lúc này trên kênh bang hội, Tiểu Thụ Đừng Chạy cao hứng hô lên.



【 bang hội 】 Tiểu Thụ Đừng Chạy: Linh Đang Nhi nhanh xem! [Bùa hộ mệnh tự nhiên] [Bùa hộ mệnh tự nhiên]



【 bang hội 】 Linh Đang Nhi: a a a a a!!!!


【 đội ngũ 】 Lạc Minh Tiểu Ca: ô ô ô, anh muốn vứt bỏ chúng em sao đại ca?



【 đội ngũ 】 Linh Đang Nhi: cậu cũng nhanh nhanh tìm một người đàn ông tốt mà gả đi.



【 đội ngũ 】 Lạc Minh Tiểu Ca: xin lỗi, Tiểu Ca chỉ thích em gái.



【 đội ngũ 】 Linh Đang Nhi: đúng là khuynh hướng *** phi chủ lưu, nhưng tôi không kỳ thị cậu đâu ╮(╯▽╰)╭



【 đội ngũ 】 Lạc Minh Tiểu Ca: em cám ơn ngài.



【 đội ngũ 】 Linh Đang Nhi: tui đi hầu lao công một chốc, đợi phó bản đầy rồi thì gọi tui.



【 đội ngũ 】 Lạc Minh Phong: cậu đúng là không bỏ lỡ cơ hội ở bên nhau từng giây từng phút.



【 đội ngũ 】 Linh Đang Nhi: chủ tịch Mao nói, phải tận dụng triệt để vì yêu đương!



【 đội ngũ 】 [Linh Đang Nhi] rời khỏi đội ngũ.



【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: anata ~~~(anh yêu)



【 hệ thống 】 [Dạ Lang] gửi lời mời tổ đội cho bạn.



【 đội ngũ 】 [Linh Đang Nhi] gia nhập đội ngũ.



【 đội ngũ 】 Linh Đang Nhi: chiến đội lập xong rồi?



【 hệ thống 】 [Dạ Lang] mời bạn gia nhập chiến đội 2V2 【 Chủ nhân và hầu gái của ngài 】, có đồng ý không? Xác định Hủy bỏ



【 đội ngũ 】 Linh Đang Nhi: … …







Linh Đang Nhi không xuất hiện trong danh sách đoàn khai hoang tân phó bản của Kiếm Tình, ngược lại trở thành viện trợ mới cho Lạc Minh, lạ là trong bang Kiếm Tình chẳng có ai thắc mắc việc này, tuy Diệp Lãng cảm thấy kỳ quái, nhưng giờ này hắn chỉ ước gì không ai tới hỏi hắn ngọn ngành trong đó.



Kiếm Tình lại thu một vị tế ti thánh quang mới, là bạn bè do hội viên cũ giới thiệu vào, tiếp nhận vị trí của Lưu Hương, trở thành trị liệu mới cho Dạ Lang, tham dự khai hoang tân phó bản đoàn Giếng Trăng.



Mạc Thương Tâm sống ở tầng lầu phía trên Diệp Lãng, trước khi mở đội, cậu đặc biệt xuống lầu tìm Diệp Lãng thảo luận việc bố trí nhân lực, những gì cần nói đều đã nói nhưng cậu cứ cảm thấy đêm nay Diệp Lãng có chút lơ đãng.



“Bác Lang, đêm nay bác cứ thả hồn như nào, có phải có chuyện gì không?” Hôm nay mở game xong, trong server truyền rất nhiều tin đồn, Mạc Thương Tâm cũng nghe được không ít, thực lo lắng những lời đồn này sẽ ảnh hưởng tới Diệp Lãng.



Diệp Lãng do dự giây lát, nhưng hỏi ra miệng lại là một vấn đề khác, “Mạc Mạc, trong những người ông quen có ai sợ nước không?”



Mạc Thương Tâm khó hiểu, “Sao bác đột nhiên hỏi cái này?”



“Hôm nay có người nói với tôi sợ nước là một loại bệnh thường thấy, sao tôi không biết?”



“Ặc, bác Lang, chỉ sợ phải khiến bác thất vọng, ờm, kỳ thật tôi chính là…”



Diệp Lãng kinh ngạc nhìn Mạc Thương Tâm.



“Bọn tôi là gia tộc di truyền, mẹ tôi, chị tôi, cả tôi, đều hơi sợ nước, mô tả thế nào nhỉ, chính là nhìn chằm chằm mặt nước hơn một phút đồng hồ sẽ váng đầu buồn nôn.”



“… Thật?”



Mạc Thương Tâm ngượng ngùng gãi đầu, “Bác Lang thuộc đội bơi, xung quanh không có người sợ nước là chuyện thường tình, nhưng ở quanh tôi thì người có chứng sợ nước thực sự là một hiện tượng rất phổ biến…”



Mạc Thương Tâm trở về phòng ngủ, Diệp Lãng lại theo thói quen nhấn phím O, vị trí của Linh Đang Nhi cho thấy cậu ta đang ở tân phó bản, còn cái tên Lạc Minh Ảnh thì thủy chung vẫn màu xám, tựa hồ vĩnh viễn sẽ không sáng lên.



Diệp Lãng nhớ lại lời nói của Từ Hiền ban chiều, hắn xòe bàn tay trái, ngắm nhìn lòng bàn tay của mình. Có câu tay đứt ruột xót, đồng thời gãy ba ngón tay, vậy phải có bao nhiêu đau?



Diệp Lãng không thể tưởng tượng.