Chồng Tôi Là Con Nít

Chương 12 :

Ngày đăng: 23:36 21/04/20


Mấy hôm sau nhi đều không về biệt thự cô dường như biến mất khỏi thế giới này, mọi người đều lục các ngóc ngách tìm cô nhưng đều là con số 0, còn Minh thì điên cuồng tìm Nhi mà quên ăn quên ngủ mới mấy ngày mà đã ốm hẳn ra...



-Vẫn chưa tìm được Nhi sao..._Ngân



-Chưa, tớ đã điều động tất cả anh em...nhưng vẫn chưa thấy_Anh nói



-Cậu ấy đi đâu được chứ..._Ngân sốt ruột nói



-Còn Minh đâu, mấy hôm nay cậu ấy chỉ lo đi tìm Nhi mà không có nghỉ ngơi gì cả...haizzzz_Cô nói với giọng u sầu



-Có chuyện lớn rồi.._Kỳ từ đâu hớt hải chạy vào



-Cậu từ từ thôi, làm gì nà cuống cả lên vậy..._Cô méo mặt nói



-Người của Vương Hoàng Vũ đã hành động rồi...Tối nay sẽ ra tay..._Kỳ



-Sao cậu biết.._Anh



-Tớ nhận được tin nhắn từ một số lạ gửi đến...người đó đã nói rõ về hành động của bọn chúng.._Kỳ



-Là ai vậy nhỉ.._Cô suy nghĩ nói



-Tìm hiểu sau đi, giờ chúng ta chuẩn bị thôi_Anh



-Vậy được tối nay kết thúc luôn đi...hừ_Cô



-Có cần nói Minh một tiếng không.._Ngân



-thôi cứ nói đi..._Cô thở dài



-Ừ...tớ sẽ gửi tin nhắn.._Ngân


-Haha, cũng tới lúc mấy người nên trả mạng cho anh trai tao rồi_Lão gầm lên tức giận nói



-Mạng...ông nói chúng tôi giết anh trai ông sao...haha nực cười_Ngân cười khẩy nói



-Đừng nhiều lời, đã đến rồi thì kết thúc tại đây luôn đi...À mà quên ta còn 1 món quà cho mấy người nữa..Yến Nhi cô ra đây_Lão cười ha hả nói



Vừa nói xong thì 1 bóng dáng quen thuộc với bọn họ bước ra"Đó không phải là Nhi sao, sao cậu ấy lại ở đây" suy nghĩ chung của 4 người họ



-Nhi sao cậu ở đây vậy_Ngân



-Hắn bắt cậu sao, nhi có chúng tớ đây đừng sợ_Cô nói



-Không, ông ta không bắt tớ...xin lỗi đã lừa các cậu...tớ là người của họ_Nhi không dám ngẩn đầu, rưng rưng nước mắt nói



-Cậu là nội gián, Nhi sao cậu lại làm vậy_Cô hét lên nói



Nhi khóc, nhi không dám đối mặt với mọi người vì cô không xứng cô không có dũng khí



-Nhi, thật không ngờ cậu lại như vậy...tụi tôi tin nhầm người rồi_Cô



-Xin lỗi_Nhi



-Chuyện này là sự thật sao_Minh từ đâu xuất hiện trước mặt mọi người, nhìn Nhi nói



-Minh..._Nhi và mọi người đồng thanh



-Haha, vui không...thú vị thật_Lão cười lớn nói



-Hừ...ông được lắm...anh em lên_Anh hét lớn



Thế là 1 trân chiến đãm máu diễn ra, người chết có bị thương có...nằm ngỗn ngang dưới đất...Anh, cô, ngân, kỳ, minh,nhi lao đầu vào trân chiến...mãi mê mà quên mất lão đang rình rập bắn lén từng người bọn họ....*Pằng*



-Gia Minh, cẩn thận..._Nhi hét lớn, tiếp giây sau thân hình nhi ngã sập xuống, máu bắt đầu chảy ra, viên đạn xuyên kế bên tim cô



-Nhi, em làm gì vậy...sao lại đỡ cho tôi_Minh hét lên, rồi ôm nhi vào ngực



-Xin..lỗi..có..lẽ..em..không..thể..bên anh nữa rồi, hãy tha lỗi cho em và...phải thật hạnh phúc anh nhé...nếu có kiếp sau em vẫn yêu anh...Gia Minh Em yêu a....nh_Nhi cất giọng yếu ớt nói, rồi nhi ngất lịm đi



Trong khi đó Anh đã xử lí xong bọn kia và Lão già đó...



-Còn thẫn thờ nữa à, mau đưa đến bệnh viện đi_Cô hét lên