Chồng Tôi Là Con Nít

Chương 8 :

Ngày đăng: 23:36 21/04/20


Nghe tiếng hét từ phòng của Tiểu Du, mọi người chạy vào xem....



1s 2s 3s hoá đá....2 thân thể trần trường không một mãnh vải che thân người trên giường người dưới đất...Không ai khác là Phong-Du....



-Cô làm trò gì ở đây, xảy ra chuyện gì, chuyện này là như thế nào..._Anh nhìn Du bằng ánh mắt câm hơn, hận không thê 1 đao giết chết (hì hì)



-Vợ...không như em nghĩ đâu...Anh bị hại...vợ hãy tin anh đi...chưa có chuyện gì xảy ra cả..._Anh nhìn cô hốt hoảng nói, vừa nói vừa chạy đến bên cạnh cô...(Mặc lại quần rồi nhé men)



-Tránh ra, đừng đụng vào....anh cũng đừng giải thích gì cả..._Cô nói nước mắt chảy...ướt đẫm cả khuôn mặt...tim cô nhói...cô đau thật sự là rất đau....



Nói xong cô xoay người chạy ra khỏi nhà của Tiểu Du....



-Cậu ở lại giải quyết đi, để tụi này chạy theo Nghi là được rồi..._Kỳ cản Anh lại nói



-Ừ.._Anh trả lời yếu ớt nói....rồi quay sang Du đang ngồi ở trên giường khóc sướt mướt



-Chuyện này là như thế nào, 2 đứa giải thích đi.._Ba mẹ Du bắt đầu hỏi



---------////---------



Cô chạy chạy và chạy, cô cũng không rõ là mình chạy đi đâu...cô khóc khóc rất nhiều....



-Nghi, dừng lại đi...đừng chạy nữa..._Ngân và Minh đuổi theo nói



Cô dừng lại ngã khuỵ xuống, cô lại khóc...



-Huhu sao lại như vậy chứ...sao lại như vậy...đó không phải là sự thật phải không...Ngân cậu nói đi...là lừa tớ thôi phải không..huhuhu_Cô nghẹn ngào nói



-Không phải thật mà, cậu phải sáng suốt lên...cậu nghĩ Phong là người như vậy sao..._Ngân lay lay Nghi nói



-Cậu phải tin tưởng Phong, cậu ấy không phải loại người như vậy..._Minh đau lòng nhìn Cô nói



-Nhưng mọi chuyện là như vậy, tớ thấy hết, cậu nói tớ phải làm sao đây..._Cô hét lên với 2 người



-Cậu bình tĩnh được không, cậu không thấy lạ sao...cậu nên tự mình tìm hiểu lại đi...bây giờ ta về biệt thự lại rồi tính...Nghi đi thôi.._Minh nói




-Haizzzz....thật không ngờ...trò này mà cũng làm được.._Nhi liếc mắt nhìn Du nói



*Rầm*



-Du, con thật là quá quắt..._Ba Du ôm ngực quát



-Ông à...bình tĩnh đi..Du con lên phòng đi_Mẹ Du xót con nói



Du chạy lên phòng, còn nhóm người đó thì quay trở về



_Hừ...thứ đàn bà không biết vô liêm sỉ...dùng cách như vậy để câu đàn ông...hừ tức thật mà.._Ngân gầm từng chữ nói



-Hừ...vô liêm sỉ thật.._Nhi nói



-Hưm...cô ta nhiều trò thật, còn anh nữa về nhà là biết tay tôi..._Cô cười nữa miệng nói, rồi liếc mắt trợn Anh



Ai về nhà náy, cô và anh vừa về tới nhà thì....



-Vợ...anh thật sự không biết...huhu anh xin lỗi mà...cho anh đứng dậy đi...gối anh tê lắm rồi huhu.._Anh mếu máo xin xỏ cô



-Quỳ đó...thẳng người lên...hừ cho chừa cái tật...._Cô gằng giọng nói



-Huhu vợ...anh bị oan mà...huhu vợ cũng biết rồi mà...cho anh đứng dậy nha..._Anh tiếp tục nài nỉ cô



-Không là không...quỳ đó...10h mới được đi ngủ..(2 tiếng đồng hồ,8h-10h đêm)..._Cô nói xong quay người trở về phòng



~~~~~~~~~10h~~~~~~



-Á ứ...đau quá...tê quá đi...huhu..ác thật mà.._Anh lết cái thân trở về phòng vừa đi vừa rên



Vừa bước vào phòng thì...



-Ôm gối qua phòng khác ngủ đi..._Cô vừa nói vừa ném cho anh cái gối



-Ơ ơ...vợ vợ cho anh ngủ đây đi...huhu...đi mà vợ...._Anh giở giọng con nít nói...



-Không..!!!!_Cô trả lời ngắn gọn



Vậy là anh lê cái thân tê tê mỏi mỏi ra phòng khác ngủ



Đang nằm ngủ bỗng chỗ bên cạnh lún xuống...như có vật gì tiếp đất vậy



-Thiếu hơi chồng...em ngủ không được..hì hì_Cô ôm eo anh...rúc vào ngực anh cọ cọ nói



Anh mỉm cười, ôm cô thật chặt...rồi 2 người chìm vào giấc ngủ...