Có Thể Chứng Minh, Tôi Thích Em

Chương 1 : Tiết học đầu tiên

Ngày đăng: 17:20 18/04/20


Edit: Sherry



Beta: Sherry



Một tháng chín, ngày đầu tiên khai giảng.



Chu Hạm Đạm đi đường không may, vì tránh mấy tên nam sinh chạy xe như bay mà mất thăng bằng, chệch hướng, làm xe đạp va vào một chiếc xe hơi màu trắng ở ngay trước cổng trường.



Kétt--------- Vang lên một âm thanh, trầm mà sắc, chứng tỏ lực rất mạnh.



Chu Hạm Đạm thầm kêu không ổn, hoảng hốt dừng xe lại, cẩn thận đến xem xét.



Tiêu rồi.



Thật sự,



Cạo ra một đường rồi.



Dài hơn mười cm, cực kì bắt mắt.



Chu Hạm Đạm vô thức đưa tay lên sờ, dùng bàn tay chà lau, nhưng này cái này là vết xước, đương nhiên không chùi được.



Hai bên toàn là học sinh, đi qua đi lại không ngừng, tò mò nhìn sang.



Cảm giác như đang khỏa thân bị đèn chiếu vào, Chu Hạm Đạm vô cùng xấu hổ lúng túng, hai gò má dần dần đỏ ửng, nóng bừng.



Mặt sắp bị thiêu cháy rồi, Chu Hạm Đạm vò đầu bứt tai, lượn lờ quanh xe một vòng.



Cửa sổ đóng chặt, hẳn là đỗ xe ở đây, bên trong cũng không có người.



Cô còn phải lên lớp sớm để học bài, không thể trì hoãn ở đây, nhưng trên người cô hiện không bất cứ thiết bị nào có thể truyền tin, điện thoại tối qua cũng đã nộp cho mẫu hậu đại nhân rồi, lại không dám trực tiếp để lại số điện thoại của ba mẹ, biết làm sao bây giờ?



Sau khi suy nghĩ, Chu Hạm Đạm lấy balo xuống, lôi ra một quyển vở rồi giật lấy một tờ giấy trắng, đè lên balo mà viết:



"Tôi là Chu Hạm Đạm, học sinh năm ba ban 6 của trường cao trung này. Lái xe đạp không cẩn thận va vào xe của bạn, nếu cần bồi thường thì tới tìm tôi. Tôi không cố ý đâu, thành thật xin lỗi."



Bề mặt balo không bằng phẳng, ghi chữ cũng xiêu xiêu vẹo vẹo, nhưng tốt xấu gì cũng có thể nhìn ra nội dung.



Đem tờ giấy dán thật chặt lên phía sau cần gạt nước xong, Chu Hạm Đạm mới nhẹ nhàng thở ra.



Lơ đãng dắt xe đạp đi đến mái hiên nhà để xe, cô tự hỏi tại sao mình phải thành thật như vậy. Biết thế sao vừa nãy không trực tiếp bỏ đi, ai biết là cô làm chứ. Nếu như cô thực sự bị bắt đền, có lẽ cũng phải bồi thường không ít, mẹ nhất định sẽ mắng cô, mới khai giảng mà đã để xảy ra chuyện này.



A ——



Trong lòng ai oán, Chu Hạm Đạm vác balo lên lầu.



Mới đi đến đầu cầu thang, vai trái đột nhiên bị đập lên, ngay sau đó có lên tiếng cười vui vẻ trong trẻo vang bên tai: "Tiểu Hà Hoa[1] ——"



[1] Tên của nữ chính là Hạm Đạm đồng nghĩa với từ Hà Hoa, đều có nghĩa là hoa sen.



Chu Hạm Đạm liếc mắt, là cô bạn luôn ngồi cùng bàn với cô, Tề Gia Giai.



"Hi." Cô có tâm sự nặng nề, miễn cưỡng nặn ra vẻ tươi cười.



"Cậu sao vậy?" Tề Gia Giai hỏa nhãn kim tinh. [2]
"Tôi không đồng tính." Anh thu tầm mắt nhìn vào sách, nụ cười phai nhạt đi, ngữ khí giả bộ nghiêm túc.



Cười vang.



Một nữ sinh lớn mật kêu: "Nữ sinh gọi như thế được không?"



"Có thể cân nhắc một chút."



Mọi người vẫn là cười.



Chìm đắm trong vẻ ngoài đẹp đẽ và sự hài hước thú vị của thầy giáo mới, Chu Hạm Đạm hoàn toàn quên mất chuyện phiền não lúc sáng.



Anh giảng bài cũng rất hài hước, bài giảng thỉnh thoảng thêm vào một số câu chuyện về các nhà toán học, lời nói êm tai, dẫn dắt từng bước, rất lôi cuốn và hấp dẫn.



Chuông tan học vang lên, nếu không phải thầy giáo mới thu dọn sách thì mọi người vẫn còn hồn nhiên chưa phát hiện ra.



Ném viên phấn đi, anh vô thức cong cong ngón tay thon dài, cầm lấy sách, đi về phía cửa.



Trong lớp bỗng chốc ầm ĩ, đi nhanh đến cửa, anh đột nhiên quay đầu lại, nhìn quanh: "Đợi đã, hỏi thăm một chút, ai là Chu Hạm Đạm?"



Nhất thời, trong lớp trở nên lặng ngắt như tờ, ánh mắt mọi người đồng loạt hướng về một phía.



Chu Hạm Đạm vẫn còn đang chép bài giải trên bảng, nghe vậy, tim bỗng rơi lộp bộp, ngẩng đầu lên.



Thầy giáo mới cũng men theo ánh mắt, liếc nhìn sang, vẻ mặt thản nhiên.



Không biết tại sao, Chu Hạm Đạm vội đặt bút xuống, vội vàng đứng dậy, vuốt thẳng vạt áo đồng phục, chân tay luống cuống.



"Em là Chu Hạm Đạm?" Lông mày anh hơi nâng lên.



"Vâng. " Không dám đối mặt, giọng cô nhỏ tới mức dường như không thể nghe thấy: "Là em..."



"Theo tôi ra đây một lát."



"...??"



...



...



Cả lớp giương mắt, nhìn Chu Hạm Đạm theo giáo viên mới ra khỏi cửa.



Đầu óc cô có chút đình trệ, không hiểu sao lại không dám thở mạnh, đó cũng chỉ là giáo viên thôi mà.



Người đàn ông đi nhanh vài bước, dừng ở cuối hành lang. Trong tầm mắt, cô thấy được đôi giày của anh ta xoay lại, hẳn là đang quay người.



Anh hạ tầm mắt, nhìn đỉnh đầu của cô, lấy trong túi quần một tờ giấy đã được gấp đôi lại, ngay ngắn thẳng thóm, sau đó đưa cho cô, nói: "Đó là xe của tôi."



Khuôn mặt cô vốn đang lúng túng, ngay thời điểm đó đột ngột biến thành màu đỏ.



"Cái đó...đúng...đúng..." Thầm nghĩ mở miệng xin lỗi, không ngờ lại bị nói lắp.



"Không sao, " Anh cắt ngang cô: "Trở về đi."