Con Đường Sủng Hậu (Sủng Hậu Chi Lộ)
Chương 18 :
Ngày đăng: 11:00 30/04/20
“Ta nhìn như thế nào giống như Tề Sách cố ý đem túi thơm kia ném xuống
đất?” Sau bụi hoa, Lương Ánh Phương đến gần bên tai Phó Dung nhỏ giọng
nói, “ Chẳng lẽ Tề Sách coi trọng Bạch Chỉ?”
Phó Dung châm chọc gật đầu, “ thật đúng là phong lưu!” Hai người vừa mới ngâm ôn tuyền xong, chậm rãi trở về, đi tới đây nhìn thấy Tề Sách đứng
tại ngã rẽ không có nhúc nhích. Phó Dung mơ hồ đoán được điều gì, nhanh
chóng lôi kéo Lương Ánh Phương trốn đi, nín thở rình coi. Bởi vì các
nàng trốn bên cạnh nên hành động và vẻ mặt của Tề Sách, Bạch Chỉ nhìn
thấy không bỏ sót cái gì. Túi thơm của Tề Sách mà Bạch Chỉ nhặt được là
do hắn tự tay vứt xuống.
Phó Dung cảm thấy thông minh như Tề Sách không có khả năng trước khi
cưới tỷ tỷ liền trêu chọc Bạch Chỉ, quá mạo hiểm, lần này hơn phân nửa
là tính toán thu phục Bạch Chỉ trước, rồi lợi dụng Bạch Chỉ tìm cơ hội
tiếp cận tỷ tỷ. Chỉ vì danh dự của tỷ tỷ nên nàng không thể nói rõ tình
hình cho Lương Ánh Phương biết.
Xấu hổ và tức giận Phó Dung hung hăng trừng bóng dáng Bạch Chỉ rời đi,
nghiến răng nghiến lợi nói: “ Nhìn bộ dáng đỏ mặt tía tai của ả, rõ ràng là coi trọng Tề Sách, vụng trộm thích thì thôi nhưng lại giấu trộm đồ
của nam nhân, bị người khác phát hiện thì sẽ nói tỷ tỷ của ta quản giáo
không nghiêm, ả … uổng công tỷ tỷ tín nhiệm ả.”
Lương Ánh Phương vỗ về tay nàng, suy nghĩ một chút nói: “ Ngươi đừng
vội, có lẽ Bạch Chỉ chỉ nhặt lên trước không hẳn là muốn cất giấu, hay
chúng ta … Làm như thế này mà nàng không chịu giao ra thì sẽ nói cho
Uyển tỷ tỷ biết.”
Hai người không mưu mà hợp, Phó Dung kinh ngạc nhìn Lương Ánh Phương
bằng con mắt khác: “ Nhìn ngươi ngay thẳng không ngờ tâm nhãn cũng không ít.” Lương Ánh Phương lè lưỡi trêu nàng: “ Ai lại ngu giống như ngươi,
có vài người tiếu lí tàng đao mà ngươi cũng không nhìn ra.” Phó Dung
biết nàng nói tới Tề Trúc, nhưng nàng thật không biết Tề Trúc gài bẫy
nàng khi nào, đành phải lừa gạt cho qua, dù sao nàng cũng không coi Tề
Trúc là bạn tốt, bình thường duy trì mặt mũi không gây trở ngại là được.
Buổi chiều Phó Dung còn muốn học bơi, lần này kéo theo cả Phó Uyển. Lần
này Tề Sách có biện pháp tránh đi Lương Thông và ca ca để làm việc, Phó
Dung chỉ sợ hắn to gan làm ra việc quá phận. Đại khái là thực tâm muốn
học nên khoảng 1 ngày rưỡi Phó Dung đã biết bơi, theo lời Lương Ánh
Phương nói chỉ cần rơi xuống nước cách bờ không xa thì Phó Dung tự mình
lên bờ không có vấn đề, còn muốn tinh thông thì phải hơn một ngày. Phó
Dung cao hứng chạy đi kheo với Phó Thần, rồi hỏi bọn Phó Thần cả ngày
tận lực từ chối, nếu không được thì chỉ mang 2 đứa nhỏ đi thôi, Uyển nhi là không thể đi.”
Kiều Thị cũng có ý định như vậy.
Phó Uyển đuổi một đứa nha hoàn ở trong Tín Đô thành cũng không phải là
sóng gió gì, nhiều nhất là bị một số tiểu thư tò mò Bạch Chỉ đã phạm sai lầm gì, qua vài ngày thì chuyện này cũng bị ném qua sau đầu. Nhưng đối
với người có tâm mà nói, thì ý nghĩa liền không giống nhau, Tề Sách biết chuyện, sau khi suy nghĩ, đoán được hơn phân nửa Bạch Chỉ giấu túi thơm của nam nhân bị ai nhìn thấy, chỉ là không biết có nhìn thấy hắn hay
không? hắn âm thầm quan sát phản ứng Phó Thần khi nhìn thấy hắn.
Phó Thần đối với hắn giống như trước, Tề Sách vẫn không yên lòng, có lẽ
chuyện ở hậu viện Kiều Thị, Phó Uyển không nói cùng Phó Thần? Đoan ngọ
qua đi, Tề Sách nhờ tiểu muội mời tỷ muội Phó Gia qua đây, bị Kiều Thị
lấy cớ nắng nóng từ chối. Tề Sách nhíu mày, dù Bạch Chỉ nói túi thơm là
của hắn, Phó gia lại không biết là do hắn cố ý làm rơi thì làm gì ngại
hắn?
Túc vương phủ ở kinh thành, cũng có người rơi vào trầm tư, sau khi xem
xong tin tức do thủ hạ chặn đường Bạch Chỉ tra khảo,, Từ Tấn vẫn không
nghĩ ra, vì sao lần này Phó Dung bắt gặp được chuyện của Tề Sách và Bạch Chỉ, kiếp trước lại không có? Nếu có, thì kiếp trước Phó Uyển sẽ không
chết.
Sau khi trọng sinh, mọi chuyện lớn nhỏ trong kinh thành đều giống như
trong ký ức, chỉ ở Ký Châu là có biến cố liên tiếp. Lúc trước nếu không
phải hắn thay nàng bóc vết sẹo, hiện tại không chừng nàng cũng thay đổi
thành bộ dáng khác, một cô nương không cài hoa điền.
“ Phân phó gia tăng theo dõi.” Ban đầu Từ Tấn định một khi Tề Sách cầu
hôn, hắn sẽ cho thuộc hạ “ Mời” Tề Sách đến kỹ viện tốt nhất Tín Đô
thành một chuyến, làm cho Phó Phẩm Ngôn sủng ái nữ nhi từ chối hôn sự
này. Như vậy sẽ giúp cho vị vương phi tương lai của hắn bảo trụ được tỷ
tỷ ruột thịt, cũng từng nghĩ đến chuyện gài bẫy Bạch Chỉ, nhưng nếu Tề
Sách đã phụ Phó Uyển đủ thấy cũng không phải lương xứng, không bằng
không gả. Nhưng mà bây giờ Bạch Chỉ bị Phó Uyển đuổi đi, như vậy hắn
muốn xem thử nếu hắn không ra tay, Tề Sách và Phó Uyển có tiến tới được
hay không, nếu như không có thì 2 kiếp khác biệt là tại sao?
“ Vương gia, nha hoàn kia xử lý như thế nào?”
“ Chết.” Chỉ có chết thì chuyện hắn bí mật điều tra Phó gia mới không bị người khác phát hiện.