Cực Hạn Thôi Miên

Chương 140 : Huấn luyện!!!

Ngày đăng: 02:26 27/06/20

Chào mọi người tác trở lại rồi đây! Sau vài ngày điều chỉnh thì mình đã thay đổi phần lớn cốt truyện, thậm chí cái kết mình cũng đã thay đổi để nó hoàn toàn thích hợp với 4 chữ 'Cực Hạn Thôi Miên'! Hơn nữa cốt truyện sắp tới sẽ đi theo kiểu chậm lúc đầu và tăng tốc ở lúc sau.
.......................................................
Khi Natsu bộc phát ma lực thì mọi người đều kinh ngạc trước nguồn ma lực khổng lồ của Natsu, lúc này đã không có ai dám xem thường thân thể nhỏ bé đó nữa.
“Này này Hayase! Làm sao mà ta có thể bộc phát ra nguồn sức mạnh lớn đến vậy?” Natsu hỏi Lâm Tiêu!
“Bởi vì sức mạnh của cậu có liên quan đến cảm xúc của cậu!” Lâm Tiêu cười nói!
“Là sao?” Natsu nghiên đầu khó hiểu hỏi!
“Nói đễ dễ hiểu thì khi cậu càng nổi giận thì cậu sẽ càng mạnh!” Lâm Tiêu nói!
“Thật sao!” Natsu 2 mắt sáng lên nói!
“Thật! Không phải hôm qua chính cậu cũng thấy nguồn ma lực khổng lồ của mình sao!” Lâm Tiêu cười nói!
“Được! Xem ta đây!” Natsu nói!
Sau đó cậu liền nắm chặt tay lại sau đó cắn răng và bắt đầu vận sức. Nhưng mà mãi một lúc lâu vẫn không có gì xảy ra.
“Sao lại không có chuyện gì vậy?” Natsu hỏi!
“Cậu tưởng khiến bản thân trở nên giận dữ là chuyện dễ à?” Lâm Tiêu cười khổ nói!
“Vậy phải làm sao?” Natsu hỏi tiếp!
“Bây giờ cậu hãy nhớ lại cảm giác hôm qua khi cậu đã chìm vào thái cực quyền!” Lâm Tiêu nói!
Natsu nghe vậy thì liền bắt đầu suy nghĩ, cậu cố gắng nhớ lại ngày hôm qua. Natsu dần dần nhắm mắt lại. Natsu liền hít một hơi thật sâu sau đó chậm rãi thở ra, Natsu liền giang rộng chân ra và chuẩn bị động tác thái cực quyền, lập tức xung quanh Natsu liền những tía sáng đỏ.
Bừng!!
Một ngọn lửa liền bừng lên.
“Yaaaa!!!” Natsu hét lớn lên!
Ngọn lửa lần nữa bùng lên cực mạnh, rất nhah sau đó ngọn lửa liền bắt đầu dịu xuống, Natsu liền hưng phấn nói với Lâm Tiêu:
“Tại sao vừa rồi ta lại rất dễ dàng nổi giận a?”
“Đó là bởi vì cậu đã áp dụng thái cực!” Lâm Tiêu cười nói!
“Thái cực là gì?” Natsu không hiểu hỏi!
“Thái cực có thể hiểu đơn giản là thứ giữ cho vạn vật ở trạng thái cân bằng. Cậu đã áp dụng thái cực vào trong cảm xúc của mình bằng việc cân bằng giữa tĩnh và động. Khi tĩnh đạt đến mức tận cùng thì nó sẽ sinh ra động và động đến mức tận cùng sẽ trở thành tĩnh. Cậu dễ dàng nổi giận là vì cậu đã chìm sâu vào trong tĩnh, khi cậu đạt đến độ sâu nhất định thì đã trở thành động và bộc phát ra nguồn ma lực cực lớn.” Lâm Tiêu giải thích!
“Hoàn toàn không hiểu!” Natsu lắc đầu nói!
“Cũng phải! Những kiến thức đó có lẽ quá sức với cậu! Thôi thì cậu cứ làm theo bản năng là được!” Lâm Tiêu cười nói!
“Bây giờ ta đã có thể dễ dàng bộc phát ma lực rồi. Vậy tiếp theo chúng ta làm gì? Học thêm ma pháp mạnh sao?” Natsu hỏi!
“Học thêm ma pháp thì không cần! Ma pháp mà con rồng tên Igneel đã dạy cho cậu đều là những ma pháp mạnh nên không cần học ma pháp mới, bây giờ chúng ta sẽ tập luyện sao cho cậu có thể sử dụng ma pháp một cách hiệu quả và mạnh nhất!” Lâm Tiêu nói!
Natsu nghe vậy thì liền vô cùng hưng phấn, sau đó 2 người liền đi ra ngoài khu rừng bên cạnh thành phố. Natsu nghe nói qua nơi này chính là nơi mà nhóm người Gray tập luyện hằng ngày nên vô cùng chờ mong.
2 người đi một lúc thì liền dừng lại, Lâm Tiêu chỉ về phía trước nói:
“Đó chính là trình độ hiện tại của Gray! Cậu nghĩ cậu có khả năng thắng sao?”
Natsu nghe vậy thì liền nhìn theo hướng tay của Lâm Tiêu chỉ, lập tức cậu liền thấy lúc này Gray đang đứng giữa một khoảng đất trống và đang vô cùng tập trung.
“Tên đó định làm gì thế?” Natsu hỏi!
“Cậu cứ xem rồi sẽ biết!” Lâm Tiêu cười nói!
Natsu nghe vậy thì liền tập trung quan sát! Ngay lúc này từ xung quanh liền xuất hiện một vật thể màu đen bay về phía Gray với tốc độ cực nhau từ phía sau.
“Cẩn thận!!” Natsu hét lên!
Keng!! Phanh!!
Một tiếng kim loại va chạm vang lên, chỉ thấy vật thể màu đen đó liền đổi hướng và va vào một gốc cây gần đó. Mọi việc diễn ra quá nhanh khiến Natsu nhất thời không thấy rõ được. Một lúc sau cậu liền lấy lại tinh thần và liền nhìn về phía gốc cây kia, lúc này cậu đã nhìn rõ ràng vật thể màu đen kia, đó là một viên bi sắt màu đen.
Natsu định lên tiếng nhưng cậu liền bị cắt ngang vì lúc này những vi bi sắt bắt đầu bắn ra từ xung quanh với tốc độ cực nhanh, có thể nói mỗi hướng của Gray đều bị bi sắt bao phủ.
Keng! Keng! Keng! Keng!
Nhưng mà những viên bi sắt đó khi tiến đến gần Gray với một khoảng cách nhất định đều bị một lực va chạm và bay ra hướng khác. Không có viên bi sắt nào có thể va chạm vào thân thể Gray được được cả.
Lúc này 2 tay của Gray đang không ngừng múa may với tốc độ cực kỳ nhanh.
“Chẳng lẽ tên đó đang dùng tay để đánh bay những viên bi sắt sao?!” Natsu kinh ngạc hỏi!
“Không phải dùng tay không, mà khi tay cậu ta chuẩn bị chạm vào bi sắt thì phần tay đó của Gray sẽ được một lớp băng bảo vệ khiến tay cậu ta tránh được tổn thương. Nhưng bởi vì lớp băng đóng lại và tan ra với tốc độ nhanh nên cậu không nhìn thấy được!” Lâm Tiêu cười nói!
Natsu nghe vậy mặc dù không hiểu hết nhưng cũng cảm thấy Gray vô cùng lợi hại. Bỗng nhiên lúc này Gray liền đặt 2 tay cùng một chỗ sau đó vung ra.
Răng rắc!!
Lập tức một luồng hơi lạnh xuất hiện sau đó liền thổi ra xung quanh, khi luồn hơi lạnh biến mất thì cảnh tượng trước mắt liền hiện ra. Chỉ thấy lúc này xung quanh Gray đầy rẩy những viên bi sắt nhưng lúc này những viên bi sắt đó đều bị đóng băng tại trên không.
Gray thu tay lại sau đó liền thở ra một luồn khí lạnh. Lâm Tiêu liền cười nói:
“Xem đến đây đủ rồi! Chúng ta đi đến chỗ luyện tập của cậu thôi!”
Sau đó cả 2 liền hướng về một bên khác mà đi. Lần này cả 2 đến là tại một cái thác nước. Lâm Tiêu liền nói với Natsu:
“Bây giờ cậu cứ đến phía dưới con thác đi, tôi cần kiểm tra sức chịu đựng của cậu!”
Natsu nghe vậy liền bỏ dép và áo ra sau đó liền chạy đến phía dưới con thác, thác nước này không cao nên lực nước không quá mạnh, hơn nữa thân thể Natsu lại rất khỏe mạnh nên việc chống chịu với con thác là vô cùng nhẹ nhàng.
“Chuyện này quá đơn giản đi!” Natsu tự tin nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì mỉm cười không nói gì, chỉ thấy hắn đưa tay lên cao. Lập tức một ma pháp trận xuất hiện ngay tại nơi dòng nước chảy xuống!
Ầm! Ầm!
Lập tức tốc độ nước liền chảy nhanh lên gấp mấy lần. Natsu phía dưới liền bị một lực ép vô cùng lớn đổ xuống khiến cậu phải cúi người xuống.
“Bây giờ còn dễ dàng nữa hay không?” Lâm Tiêu cười nói!
“Vẫn còn nhẹ chán!” Natsu không chịu thua nói!
“Ồ! Còn nói được chứng tỏ vẫn chưa đến giới hạn của mình! Vậy tăng thêm lực đi!” Lâm Tiêu cười nói!
Sau đó thêm một ma pháp trận nữa xuất hiện, sức nước liền tăng lên thêm một mảng lớn, lần này Natsu không đứng nổi nữa mà bị ép nằm xuống!
“Như vậy là được rồi nhỉ! Bây giờ bắt đầu luyện tập thôi!” Lâm Tiêu cười nói!
Lần này phía trên dòng sông liền xuất hiện một ma pháp trận màu xanh nhạt, sau đó những khối băng đầy đủ kích thước liền rơi xuống.
“Bây giờ cậu hãy dùng sức mạnh của mình để phá hủy những tảng băng kia đi! Nhớ là không được dùng ma pháp mà chỉ có thể dùng thân thể thôi nhé.” Lâm Tiêu cười nói sau đó hắn liền quay người rời đi!
“Này...Hayase! Làm sao mà ta là được chứ?!” Natsu hướng về Lâm Tiêu hét lên.
Lâm Tiêu không để ý đến mà chỉ phất tay sau đó liền rời đi. Natsu định gọi thêm một lần nữa nhưng cậu liền bị che khuất bởi một vật thể nào đó. Natsu nhìn lên thì thấy một khối băng đang rơi xuống.
“Yaaaaaaaaaaaaa!!!!” một tiếng hét lên vang vọng khắp khu rừng khiến bầy chim hoảng sợ và bay mất.