Cực Phẩm Tài Tuấn

Chương 1 : Thức tỉnh

Ngày đăng: 22:51 21/04/20


Mơ mơ màng màng, miệng bị người ta dùng vật cứng nạy ra, nước canh ấm đổ vào, từ lưỡi truyền tới cảm giác đắng ngắt, Trương Xuyên theo bản năng

muốn nhổ ra, nhưng toàn thân không có chút sức lực nào, lưỡi chỉ nhúc

nhích được chút ít, nước canh chảy theo cổ họng vào dạ dày, cổ ngứa ngáy không sao chịu đựng nổi, y muốn ho thật mạnh, nhưng tế bào toàn thân

như chẳng còn chút sức lực nào nữa.



Hết thìa này tới thìa khác,

chẳng biết bao lâu, nước canh đắng ngắt đổ vào miệng y mới dừng lại,

tiếp đó có người dùng khăn lụa lau hết nước canh trào ra mép, bên tai có những tiếng thì thầm nho nhỏ, Trương Xuyên chẳng biết chuyện gì, chỉ

thấy đầu nặng trình trịch, lại mơ hồ ngủ tiếp.



Ở bên cạnh giường, một nữ tử mặc váy đỏ đưa bát cho nha hoàn bên cạnh, thẫn thờ nhìn nam

tử đã hôn mê suốt ba ngày, một lúc lâu, nàng thở dài, mặt chua chát quay sang bên cạnh. Một nha hoàn thấy nữ tử váy đỏ rời giường, vội đi tới

quan sát nam tử trên giường, một lúc sau không thấy y tỉnh lại, liếc mắt nhìn nữ tử váy đỏ đầy vẻ bất thiện.



Tiếp tục không biết qua bao

lâu, miệng Trương Xuyên lại bị người ta nạy ra, thần trí sau thời gian

dài ngủ say dần tỉnh táo lại, y muốn mở mắt ra xem mình đang ở đâu,

nhưng mi mắt như nặng ngàn cân, không sao mở ra được, lần này đút vào

miệng không phải nước canh đắng nữa, mà là nước chào nhàn nhạt, uống vào miệng vài ngụm, y mới có chút sức lực, suy nghĩ dần tỉnh táo trở lại.



Buổi sáng, đi làm, sắp muộn rồi, xe buýt vào bến bên kia đường, chạy vội ... xe hơi, đèn xanh đỏ, rồi ... Nhưng khi đó đèn xanh đã sáng rồi cơ mà.

Cùng với ký ức phục hồi, Trương Xuyên hối hận vô cùng, mình tranh thủ

vài giây để làm gì để gặp tại nạn cơ chứ?



Chắc là mình đang ở trong bệnh viện, Trương Xuyên nghĩ như thế.



Không lâu sau người đút cháo kia dừng lại, hình như là đã hết cháo rồi,

Trương Xuyên đang đói sôi bụng, cuống lên muốn mở miệng đòi thêm, người

bị thương phải ăn thật nhiều, nghỉ thật nhiều mới phục hồi nhanh được,

nhưng chẳng biết tại sao cơ thể không nghe y chí sai bảo, cứ như không

phải của bản thân vậy, đúng lúc đó sâu trong tâm trí như có tiếng nổ

lớn, từng cơn đau đớn không sao tả siết, đau tới mức làm y hét lên,

nhưng cổ họng chỉ truyền ra được những tiếng ư ử, rồi xung quanh ồn ào

nhốn nháo, chắc là người trong phòng thấy thế đi gọi bác sĩ rồi.
lấy công danh nữa, không bao giờ làm thơ làm đối nữa! Cha mẹ sở dĩ bệnh

qua đời vì biết y kiêu ngạo, bản tính cố chấp, chẳng may công danh không thành sẽ không chịu nổi đả kích, vốn sức khỏe không tốt lại thêm lo

lắng kéo dài, mẹ y bỏ đi trước, cha y thương tâm quá độ, chẳng bao lâu

nhắm mắt xuôi tay.



Tâm tư xao động, Trương Xuyên thương xót cho

bà nội của Đường Kính Chi, con dâu con trai nối nhau qua đời, bà hai lần phải người tóc bạc tiễn người tóc xanh, đứa cháu bảo bối từ lần đó trở

về bệnh tật liên miên, cơ thể ngày một gầy yếu, đúng là người đáng

thương.



Tiếp đó Trương Xuyên lại cả kinh, thì ra Đường Kính Chi

tới nay đã có tới bốn tiểu thiếp, một chính thê, tạm thời chưa nói tới

bốn nàng tiểu thiếp vội, nguyên nhân cái chết của Đường Kính Chi là do

chính thê.



Tức chết!



Không ngờ Đường Kính Chi lại bị chính thê làm tức chết.



Lâm phủ là gia tộc có tiếng ở Lạc thành, trên dưới có tới 500 nhân khẩu,

tất cả đều biết ngày Đường Kính Chi vén khăn chùm đầu của tâm nương đột

nhiên quát lớn một câu " thì ra là ngươi .." Sau đó phun ra ba ngụm máu, ngất xỉu tại chỗ, nhưng không ai biết nguyên nhân, thì ra Đường Kính

Chi một lần ra đường vô ý nhìn thấy tân nương tử cùng người qua đường

dây dưa không rõ ràng.



Cái gọi là "dây dưa không rõ ràng" kia làm Trương Xuyên muốn cười mà không nổi, theo ký ức của "y", khi đó "y"

thấy tân nương tử nói chuyện với một nam tử ở trên phố, nam tử kia chừng như có ý với tân nương tử, thấy tân nương tử quay người, cuống lên kéo

tay áo nói gì đó, tân nương tử và nam tử kia lôi lôi kéo kéo một chút,

chẳng hề có chuyện liếc mắt đưa tình, ngược lại còn giống như cãi nhau,

chỉ có thế thôi, làm Đường Kính Chi từ nhỏ cực kỳ coi trọng lễ giáo

thánh hiền khi phát hiện tân nương tử chính là nữ tử "không đoan chính"

kia, liền tức hộc máu mà chết.