Cung Khuyết

Chương 14 : Phó thác

Ngày đăng: 11:12 30/04/20


Lâm mỹ nhân đã chuyển sang nơi ở mới nên ta đi qua đó nhìn nàng một cái. Thân hình mảnh mai

có vẻ yếu ớt nhìn không ra đang mang bầu. Ta thật không rõ trước kia xem trọng nàng cái gì, vẻ mặt có chút cứng nhắc, lúc này có lẽ bởi vì mang

thai, sắc mặt thêm khó coi rất nhiều. Nhìn là biết nàng thấy ta thập

phần sợ hãi, rụt rè, lại thỉnh thoảng vụng trộm liếc mắt nhìn ta một

cái. Làm cho ta không thoải mái nửa ngày. Ta nghĩ ánh mắt của ta trước

kia thật sự là kỳ lạ.



Nhưng Tiễn Chiêu Vinh lại khác, lúc ấy đang bồi ở bên người Lâm mỹ nhân, ở trước mặt ta thoải mái có lễ, còn cùng

ta nói chuyện phiếm đôi câu về Lâm mỹ nhân. Khí phái so với sự tưởng

tượng của ta tốt hơn nhiều. Trước kia, ta có lẽ đã nhìn nhầm, nàng cũng

không phải là một nữ tử bình thường. Khó trách dám thỉnh thoảng cùng

Phùng Yên Nhi đối nghịch. Rốt cuộc vẫn là mẫu hậu có tuệ nhãn cao. Nếu

là nàng thật tình coi chừng, chăm sóc Lâm mỹ nhân thì cùn làm người ta

yên tâm hơn. Chính là, lúc này, ta cũng không dám dễ dàng tin tưởng ai.



Đương nhiên, ngoại trừ A Nam!



Ta không dám ở nơi này lâu. Bởi vì ta mới vừa mới tới chỗ Lâm mỹ nhân đã

có người tiến vào thông báo, Thục phi muốn tới thăm Lâm mỹ nhân.



Tiễn Chiêu Vinh nở nụ cười mỉa: "Tới thực khéo!"



Điều này làm cho ta không khỏi nhìn nàng nhiều thêm một cái. Lời này của nàng tràn đầy thâm ý, rõ ràng là nói cho ta nghe.



Ta cũng hiểu được việc này nên nhanh chóng đứng lên rời đi. Lâm mỹ nhân

mang thai, trong cung không ít tần phi theo Phùng Yên Nhi đến thăm Lâm

mỹ nhân. Nhưng các nàng lại cố tình đến vào lúc này, rõ ràng là biết ta

đang ở đây.



Tiễn Chiêu Vinh quả nhiên là người lợi hại, nếu bộ dánh của nàng đẹp một chút, không biết sẽ gây nên sóng gió gì nữa.



Ta phải sớm rời khỏi nơi này của Lâm mỹ nhân. Miễn cho những nữ nhân không có việc gì làm này, tất cả đều mượn cớ đến thăm Lâm mỹ nhân để tới nhìn ta, cấp thêm cho Lâm mỹ nhân nhiều phiền toái.



Ta trở lại tẩm cung của mình, vừa vặn thấy A Nam đã sao kinh trở về.



"Sao nàng không đến thăm Lâm mỹ nhân?", ta hỏi nàng.



Nàng vẻ mặt vô tội, "Ta cùng với Lâm mỹ nhân không quen biết. Đột nhiên đi

ngược lại không tốt lắm". Ánh mắt của nàng giảo hoạt chớp chớp, "Lâm mỹ

nhân hiện tại là khối bảo bối, mọi người phải có trách nhiệm thật cao

khi tiếp xúc với nàng".



Nghe nàng nói hay thật!


cũng không thú vị. Cho nên tính thừa dịp đêm thất tịch này, mang theo

mọi người đi bờ sông cầu bình an, tế Hà Bá. Nguyên bản muốn cho mẫu hậu

một kinh hỉ, không nghĩ đến mẫu hậu đã sớm biết".



Mẫu hậu nghe xong, quả nhiên cao hứng. Lão nhân gia đều là muốn được dỗ dành.



Cùng ngày hôm đó nhưng thời gian đã có chút trễ, Phùng Yên Nhi đột nhiên đến cầu kiến.



Ta thật lâu không có lật bài tử của ai, nàng ước chừng là gấp đến độ nhịn

không được. Hoặc là, nàng lại muốn nói gì đó với ta. Lòng ta âm thầm

cười lạnh.



Phùng Yên Nhi thấy ta, lập tức mở miệng: "Hoàng Thượng không thương thiếp!"



Lúc đó, ta đang ở ngự thư phòng xử lý tấu chương, xem xét mật báo danh sách môn khách của Phùng Ký. Ta không nhìn thấy tên Lí Dật trong này. Trong

lòng ta đoán niên kỷ của người này cũng không kém ta mấy tuổi, nhưng còn một thời gian dài nữa Phùng Yên Nhi mới tiến cử hắn với ta. Ta không

biết quan hệ giữa hắn cùng với Phùng Yên Nhi ra sao, là quen biết đã

lâu? Hay là sau mới quen? Hiện tại ta đối với người này mờ mịt không rõ

ràng.



Nói đến đây ta hiện tại phát giác, ta đối với Phùng Yên Nhi hiểu biết rất ít, trừ năm đó nàng cập kê, Phùng Ký mang nàng ra ngoài

dạo chơi, để cho các hoàng tử kiến thức mỹ mạo của nàng, những cái khác

trừ tài nghệ của nàng ra, ta thật sự cũng không biết được cái gì có liên quan đến nàng ta nữa. Nàng đa tài đa nghệ, nổi bật trong tất cả các các tiểu thư kinh thành. Nhưng... hiện tại ta đột nhiên cảm thấy có chỗ nào đó không quá thích hợp. Nữ hài tử có chút tài nghệ đương nhiên là tốt,

nhưng tài nghệ của nàng cũng không phải có chút quá tinh thông sao. Bình thường nhà giàu người ta đều bồi dưỡng tiểu thư nhà mình như thế này

sao? Hiện tại xem ra cũng không phải ai cũng như vậy. A Nam khẳng định

không tinh thông vũ đạo, Hà Tử Ngư sẽ không đánh đàn, Tiễn Bảo Bảo thì

có lẽ hát không hay...



Mà Phùng Yên Nhi... Nàng cơ hồ là toàn tài, mà vũ đạo của nàng lại là một thân tuyệt kỹ.



Ta nhìn nàng một cái, "Trẫm sao lại không thương Yên nhi của ta?", ta

cười, nhìn nàng quỳ gối, ngẩng gương mặt trang điểm tỉ mỉ kia lên nhìn

ta, "Nàng là phi tử sinh đẹp nhất trong hậu cung của trẫm, lại đa tài đa nghệ không có người nào có thể sánh kịp, trẫm không thương nàng thì còn thương ai?"



Khi nói lời này, ta đột nhiên cảm thấy có điểm nghi

hoặc, nàng thật là nữ nhân xinh đẹp nhất trong hậu cung sao? Hôm nay, ta đột nhiên phát giác, miệng lưỡi của Phùng Yên Nhi rất lợi hại. Trước

kia, ta cảm nhận cái miệng anh đào nhỏ nhắn, hiện tại thoạt nhìn như là

một lưỡi dao sắc bén.



Ta lắc đầu, làm cho chính mình thanh tỉnh

bình tĩnh lại. Hôm nay, ta làm sao vậy?! Chẳng lẽ, chúng ta cứ như vậy

mà bắt đầu giao phong?