Cung Khuyết

Chương 26 : Cơ trí

Ngày đăng: 11:12 30/04/20


"Chạng vạng hôm qua,

vào thời điểm Hoàng Thượng cùng hai vị nương nương đang dùng bữa, công

công bên người chiêu nghi nương nương từng ra ngoài đứng bên mép trong

chốc lát", Như Ý nói rành mạch rõ ràng, "Theo lý, hắn nên đến bên hầu hạ Hà chiêu nghi". Nói tới đây, Như Ý thông minh ngậm miệng lại, nhìn sắc

mặt của ta cũng không nói thêm gì nữa.



Không gian liền yên tĩnh.

Tất cả mọi người đang nhìn Hà chiêu nghi. Ngay cả ánh mắt A Nam khi nhìn Hà Tử Ngư, cũng lộ ra điểm không đành lòng.



Một hồi lâu, Hà Tử

Ngư mới thét lên một tiếng chói tai. Nàng ta đột ngột quỳ xuống bên chân ta, thanh âm nói chuyện đều run rẩy, "Cung nô của nô tì đứng ở mép

thuyền một chút cũng có tội sao? Sở Tu nghi ngồi bên cửa sổ lâu như vậy, sao Hoàng Thượng không truy cứu? Huống chi, chẳng lẽ người hầu của Sở

Tu nghi cũng chưa bao giờ đi đến mép thuyền sao?"



Ta đã không

biết phải đánh giá Hà Tử Ngư này như thế nào cho tốt. Nếu không phải phụ thân của nàng ta, nếu không phải nàng ta nịnh bợ Phùng Yên Nhi, thì

người như nàng ta, ở trong hậu cung, chính là có mười cái mạng cũng

không đủ giết. Lúc này đây, mang nàng đi, thật sự mang đúng người rồi!



Hiện tại, kỳ thật ta có chút sợ hãi, sợ chết. Ngay cả lúc ngủ, ta đều cảm

thấy mình nên mở to một con mắt. Từ khi xuất phát ở Lạc Kinh tới nay, ta đã sớm an bài người theo dõi nhất cử nhất động của mọi người trên

thuyền. Có một chút gió thổi cỏ lay gì cũng phải báo với ta. Ngay cả một ánh mắt cũng không buông tha. Huống chi bọn họ còn cùng ngoại giới liên hệ.



Cho nên, ta biết thái giám bên người Hà Tử Ngư, là tâm phúc

của nàng ta, ở mép thuyền cố ý đánh rơi cái gì đó xuống nước. Ta muốn

tạm thời đè việc này xuống, ai ngờ Hà Tử Ngư lại chính mình đưa tới cửa. Nàng ta chẳng lẽ không hiểu được, ta sở dĩ bất động thanh sắc, chỉ vì

sợ ném chuột vỡ đồ, muốn để về đến Kim Lăng rồi nói sau. Biểu hiện của

nàng ta thật làm cho ta thất vọng, cực kỳ thất vọng.



Nhưng nhìn A Nam thật sự không bất ngờ lắm, dường như nàng đã sớm biết chuyện ta

làm. Lần này, không cần chờ ta lên tiếng, nàng phá lệ thật cẩn thận nói, "Lúc đi, ta chỉ dẫn theo A Qua. Ta đã sớm dặn dò A Qua, không được đến

gần cửa sổ, không đến gần mép thuyền, không được cùng ngoại nhân nói

chuyện, đi đường không thể nhìn chung quanh, người khác hỏi gì, cũng nói không biết". Nói xong, mở to đôi mắt vô tội nhìn trộm ta.



Nghe A Nam nói như vậy, cái tiểu nha đầu kia, dáng người tròn vo lập tức hiện

lên trong mắt ta. Đứa nhỏ kia xác thực lúc nào cũng cúi đầu, bước chân

nhỏ nhẹ. Im lặng chưa bao giờ phát ra tiếng động.



Ta tin tưởng A


"Đi nghỉ ngơi đi!", ta nói. Gần đây ta đối với nàng cũng không tệ lắm, nàng có cảm nhận được một chút nào không?



Ở Giang Đô, quân nhân Đại Triệu cưỡi ngựa tốt xác thực không nhiều lắm,

cơ bản đều được điều đến từ Lạc Kinh. Cụ thể mà nói, bọn họ đều được

Phùng Ký an bài, từ cấp cao cho tới tiểu tốt. Đã một thời gian dài ta

chưa hỏi qua việc này.



Nếu đúng như lời A Nam nói, người của ta đã xảy ra vấn đề, như vậy có thể nói, trình độ quản lý quân đội của ta rất yếu kém.



Ta cố ý không kiên nhẫn phất phất tay, để cho A Nam mau rời khỏi. Ta phải

tính toán kĩ hành động sau này, hiện tại tình huống có biến, ta phải

nhanh chóng rời Giang Đô, thẳng đến Kim Lăng.



Tình huống trước

mắt, ta cũng không quá khẩn trương, những chuyện đã phát sinh ta đều đã

đoán được trước. Loại quy mô ám sát nhỏ nhặt này, nếu nói là muốn giết

ta thì không bằng nói là bọn họ chủ yếu chỉ muốn thử ta. Thậm chí, mục

tiêu có lẽ không phải là ta, mà là A Nam!



Biểu hiện của Hà Tử Ngư hôm nay liền nhắc nhở ta, bọn họ muốn mượn cơ hội này để ly gián ta và A Nam, thậm chí còn tưởng có thể lấy mạng A Nam, cho nên mới chuẩn bị

mảnh giấy để vu oan cho A Nam. Những người bắt được hôm nay chắc cũng

không phải nhân vật trọng yếu, bọn họ chỉ là con tốt thí mạng mà thôi.

Biết rõ lần này lấy trứng chọi đá nhưng vễn tiến hành.



Đương

nhiên, lần này bọn họ nhắm vào A Nam cũng là do ta mang đến nguy hiểm

cho nàng. Lần này bất kể có thành công hay không nhưng những người đó

chắc chắn còn có biện pháp khác. Chính là ta không biết việc này có liên quan đến những tranh giành tình cảm trong hậu cung hay không, hay còn

có mục đích thâm sâu khác.



Vừa rồi ta không nói với A Nam điểm

này, bởi vì ta nghĩ chỉ cần nàng luôn ở bên người ta, người khác sẽ

không làm gì được nàng. Hơn nữa nếu ta hành động nhanh hơn bọn họ một

bước, nói không chừng có thể tránh rất nhiều phiền toái không cần thiết.



Chỉ có một điều ta vẫn không hiểu, A Nam thật sự có thể ảnh hưởng lớn đến lợi ích của những người đó sao?