Cung Khuyết

Chương 34 : Lợi dụng

Ngày đăng: 11:13 30/04/20


"Thiếp không dám",

ngoài miệng thì nàng nói không dám, nhưng hành động lúc này của nàng rõ

ràng biểu hiện hoàn toàn trái ngược, nàng vừa ăn bánh ngọt vừa hàm hàm

hồ hồ nói, "Kỳ thật ở Kim Lăng tháng tám luôn là thời điểm tấp nập, náo

nhiệt, hấp dẫn rất nhiều người dân phương Nam đến đây tụ họp, vui chơi.

Nhiều người, ngư long hỗn tạp". Ánh mắt A Nam lại lóe lên tia sáng,

"Điều này cũng phải cảm tạ Quý đại nhân hiếu khách. Ngay cả người không

nên tới, cũng không để lỡ cơ hội này mà lẫn vào Kim Lăng, thám thính

động thái mới nhất của triều đình".



Ta giật mình. Loáng thoáng cảm giác được cái gì đó.



"Nước sông Tần Hoài, thường có cá lớn, thiếp cũng không phải muốn giấu giếm

Hoàng Thượng cái gì, kì thực là thiếp cũng không biết cá trong nước là

loại nào. Thuận miệng nói ra, trái lại lại phạm tội khi quân, thiếp cũng không thể mạo hiểm". A Nam vừa cắn thêm một miếng bánh, vừa đem băn

khoăn của nàng giải thích đạo lý rõ ràng.



Nàng nói cực có lý! Ta

không khỏi động tâm. Ở Đại Triệu có mấy cỗ thế lực, mọi người vốn nên an vị. Nhưng vừa rồi nghe A Nam ám chỉ, ta đã hiểu được. Có người đã không thể kiên nhẫn nổi rồi, bọn họ vốn là không nên tới Kim Lăng. A Nam có

nói đúng thật sự hay không, hiện tại ta cũng không cách nào biết được.

Nhưng nếu những điều nàng nói là sự thật, sát thủ ở Nhuận Châu từ đâu mà đến có thể giải thích được. Ta tính toán một phen, trong đầu đại khái

đã có chủ ý.



"Đã có cá lớn, trẫm cũng muốn đi câu cá", ta nói thẳng, "Câu được thì sẽ biết thôi".



Bộ dáng chăm chú ăn bánh của A Nam rất thú vị, nàng như một tiểu bạch thỏ

đang thích thú với đống cà rốt, nhàn nhã, chậm rãi ăn từng miếng, thỉnh

thoảng lại đưa tay xếp đống bánh trên bàn thành một hàng, thập phần đáng yêu.



Nàng vừa ăn vừa nháy mắt với ta. Ta biết đây là biểu hiện

nàng đang suy nghĩ. Ta cũng không quấy rầy nàng, để xem nàng có thể nghĩ ra ý kiến gì hay.



A Nam ăn một mạch hết số bánh trên bàn, ăn

xong còn liếm môi một cái, một bộ dáng chưa được thỏa mãn. "Sông Tần

Hoài nước sâu, ngư long hỗn tạp, Hoàng Thượng muốn đi câu cũng không dễ

dàng. Nhưng cho dù cá có ở vùng nước sâu thế nào đi chăng nữa cũng không kháng cự được sức hấp dẫn của mồi ngon, thiếp có biện pháp giúp Hoàng

Thượng câu được cá". Hiển nhiên, sau khi ăn xong, nàng cũng đưa ra được

chủ ý tốt. Tiểu nha đầu này cũng không cho ta một chút mặt mũi nào. Nàng không đủ nhu thuận, có thứ tốt chỉ nhớ tới chính mình, một mình ăn hết

cả tất cả bánh ngọt, sớm bỏ ta ở một bên.



Bất quá, xem ra, A Nam thật đúng là thích ăn đồ ngọt, tiểu tử Đặng Vân kia thật đúng là hiểu nàng.


Nghĩ đến đây ta

nói, "Đặng Vân cũng đi cùng đi! Hắn quen thuộc Kim Lăng, ở bên người A

Nam có thể hành sự tùy theo hoàn cảnh". Ta không nhìn vẻ mặt lo lắng của Tạ Tử Nam, mặc kệ trong lòng hắn nghĩ như thế nào, Đặng Vân có thể dùng âm công đánh địch, có thể chân chó theo bên người A Nam. Loại sự tình

này, ta cũng không thể ra mặt. Huống chi, vạn nhất thực có gì bất trắc,

cũng để tên thiếu niên này đến ngăn cản một trận. Nếu hắn thực sự để ý

tới A Nam, nhất định toàn lực che chở A Nam. Đến lúc đó, ta cũng không

cần phân tâm. "Đặng tòng quân, an toàn của Sở tu dung liền giao cho

ngươi. Ngươi nhất định phải bảo hộ nàng chu toàn", ta một chút cũng

không khách khí.



Đặng Vân liên tục gật đầu, quả nhiên không chút

do dự tiếp mệnh lệnh của ta. A Nam cùng Tạ Tử Nam còn muốn ngăn trở cũng không có khả năng. Ta bắt gặp A Nam dùng ánh mắt thực đặc biệt liếc

nhìn ta một cái, dường như xem thấu tâm tư của ta.



Đối với việc này, ta không hề áy náy.



Ta lại nói với Tạ Tử Nam, "Tạ đại nhân ở phía sau tiếp ứng. An bài nhiều

người hơn, để phòng bất trắc. Đến lúc đó xem hiệu lệnh của ta mà làm

việc. Về phần ta..."



"Tạ đại nhân đã chuẩn bị thuyền cho Hoàng

Thượng, đến lúc đó Hoàng Thượng chỉ cần xem diễn, những việc này đều để

chúng ta làm vì Hoàng Thượng", A Nam lập tức nói.



"Không được", ta trực tiếp phủ quyết, "Nàng dịch dung cho ta là được, ta đi cùng với nàng".



A Nam không lay chuyển được ta, cuối cùng đáp ứng để ta đi dùng nàng. Ta nhìn ra được, nàng rất khó xử.



Ta biết bọn họ tất cả đều lo lắng cho an toàn của ta, kỳ thật chính ta

thật ra không ngại. Nếu không ngoài sở liệu của ta, lần này người nọ đã

sắp xếp, chuẩn bị rất tốt cùng ta giao phong. Nghĩ đến, hiện tại A Nam

cùng Tạ Tử Nam cũng hiểu được điểm này. Người nọ rất giảo quyệt, A Nam

cùng Tạ Tử Nam nhất định biết rõ. Nhưng trước kia, khi người này cùng ta giao phong chính diện, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa chiếm được tiện

nghi của ta. Trước kia, khi phụ hoàng còn tại thế, người không muốn nhìn cảnh huynh đệ chúng ta tương tàn, nên ta cũng không làm gì quá mức. Nếu ta tập trung hết sức, không có người nào có thể trở thành đối thủ của

ta.



Kỳ thật điều ta lo lắng, chỉ có A Nam. Ta biết, nàng mạo

hiểm, là vì muốn chứng minh nàng, Tạ Tử Nam cùng với tất cả dân chúng

phương Nam trong sạch. Nói thẳng ra là: nàng là bị ta bức. Cũng may nàng gan lớn cứng cỏi, vượt khó mà lên, ta hiểu được từ lúc nhìn thấy nàng

nhặt xác cho ta trong nàng đông rét giá, tuyết bay đầy trời kia.