Cưng Vợ Đến Tận Cùng

Chương 182 : Lòng dạ rối bời, yêu hay không yêu

Ngày đăng: 02:21 30/04/20


“Tôi bây giờ muốn đi tắm, thật sự không kịp rồi.” Bạch Nguyệt thúc giục.



“Ừ.” Anh đứng dậy, ôm cô đi vào nhà tắm.



Bạch Nguyệt dùng bồn tắm, anh dùng vòi hoa sen.



Cô không dám nhìn anh, nhìn nước trong bồn tắm, thế nhưng, suy nghĩ lại dừng ở lời anh nói.



“Cảm thấy cả đời bên em như này cũng rất tốt, dù sao tôi không có cảm giác với người phụ nữ khác.”



“Bạch Nguyệt, em thật là, có yêu cầu gì có thể nói với tôi, phụ nữ tôi đụng vào chỉ có một mình em, vì thế, không quá rõ phụ nữ thích thế nào? Làm không tốt, sẽ cố gắng cải thiện.”



“Không chỉ chuyện của cô ta, chuyện ba năm nay em ở nước ngoài tôi cũng đều biết.”



“Tôi và Tô Tiểu Linh đã giải trừ hôn ước rồi, giờ tôi độc thân.”



Anh thật là, mỗi một câu, đều đang chọc ghẹo cô, chọc tới xương cốt cô.



Nói lòng không rối bời là không có khả năng.



Cô không lừa được chính mình, cô đang động lòng.



“Cố Lăng Kiệt, anh thích tôi sao?” Bạch Nguyệt nhìn về phía anh, trực tiếp hỏi.



Anh vẫn thâm trầm như trước, biểu cảm một chút cũng không khiến người khác nhìn ra chút manh mối nào: “Em tin lời tôi nói, hay là tin những gì em thấy?”



Trong lòng Bạch Nguyệt hẫng một chút, một cỗ khí tức lạnh lẽo dần dần tràn khắp người cô.



Còn nhớ, ba năm trước, Cố Lăng Kiệt vẫn chưa mất trí nhớ.



Cô cũng từng hỏi Cố Lăng Kiệt câu hỏi này.


“Đừng trách Tô Khánh Nam, tôi nói này, cậu ấy rõ ràng có thể dồn Hình Bắc Xuyên vào chỗ chết, lại cứ mãi buông tha, thì ra là vì cô.” Lãnh Thu Tôn ý vị sâu xa nói.



“Câu nói này có ý gì? Anh ta dồn Hình Bắc Xuyên vào chỗ chết?” Bạch Nguyệt rất nghi hoặc.



“Bố ruột của Tô Khánh Nam là bị Hình Bắc Xuyên hại chết, lúc đó cậu ấy cưới cô, có lẽ là vì báo thù, cụ thể, cô vẫn là hỏi Khánh Nam sẽ thích hợp hơn. Nếu cô là người phụ nữ của anh em của tôi, tôi cũng không chống đối cô nữa, cần giúp đỡ có thể gọi điện thoại cho tôi.” Lãnh Thu Tôn nhún vai, khá là tiếc nuối nói.



“Bố ruột của Tô Khánh Nam là bị Hình Bắc Xuyên hại chết?” Bạch Nguyệt cả đầu mơ hồ, không dám tin.



Khó trách, cô luôn cảm thấy Tô Khánh Nam hận cô, địch ý muốn khiến cô đau khổ, từng bước đẩy cô vào địa ngục.



Vậy mà, bên trong lại có một tầng quan hệ như vậy.



Lãnh Thu Tôn không nói nhiều nữa, đi vào phòng giám sát.



Bạch Nguyệt ngây người đứng ở cửa cục cảnh sát, từng chút hồi ức quay lại.



“Đứng ở đây làm gì?” Cố Lăng Kiệt trầm giọng hỏi.



Bạch Nguyệt quá nhập thần, giật mình, nhìn qua Cố Lăng Kiệt, đi vào phòng thẩm vấn,



Cố Lăng Kiệt nắm lấy cánh tay cô, nhìn vào ánh mắt hoang mang của cô: “Đang nghĩ gì vậy? Sắc mặt không tốt lắm.”



“Biết được chút tin tức, đại khái biết được phương thức giết người của bọn họ, chỉ là, Vương Đông Nhi vậy mà cũng học tâm lí học, muốn đột phá, sẽ có độ khó nhất định, dù sao không có chứng cứ rõ ràng.” Bạch Nguyệt nói lấp lửng.

“Không cần có gánh nặng tâm lí, chúng ta có thời gian, hơn nữa, tôi nghi ngờ, vụ án mưu sát lần này không có khả năng chỉ do một người làm, phòng tuyến tâm lí Vương Đông Nhi khó đột phá, người khác lại dễ dàng.” Cố Lăng Kiệt nói.



Bạch Nguyệt gật đầu: “Cố Lăng Kiệt, chồng của Hùng Đại Ninh vì sao mà chết, anh biết không?”



“Dường như là không may mất mạng khi đang làm nhiệm vụ, lúc chết không quá 30 tuổi, sao vậy?” Cố Lăng Kiệt nghi ngờ nhìn Bạch Nguyệt.



Bạch Nguyệt lắc đầu: “Tùy tiện hỏi mà thôi, xem xem có chút liên hệ gì đến vụ án hay không.”