Cưng Vợ Đến Tận Cùng

Chương 184 : Giành phụ nữ với anh, haha, muốn chết

Ngày đăng: 02:21 30/04/20


Bạch Nguyệt đi vào phòng thẩm vấn.



Vương Đông Nhi rất bình tĩnh, lãnh đạm, giương miệng cười: “Xem ra, cô đã qua được cửa ải đầu tiên rồi, nếu không, sẽ không tới chỗ tôi.”



Bạch Nguyệt ngồi lên ghế: “Nghe nói cô học tâm lí học, là nguyên nhân gì khiến cô đổi nghề vậy?”



“Sở thích, đáp án này cô có hài lòng không?” Vương Đông Nhi cười nói.



Bạch Nguyệt nhìn cô ta, bàn tay gõ lên bàn theo tiết tấu: “Chị cô lớn hơn cô rất nhiều, lúc cô ấy rời đi, cô mới 7 tuổi? Chuyện lúc 7 tuổi cô còn nhớ không?”



Vương Đông Nhi tiện tay phẩy qua ngọn đèn trên bàn, kêu phịch một tiếng.



Bạch Nguyệt dừng động tác lại, kinh ngạc nhìn Vương Đông Nhi.



“Muốn thôi miên tôi sao?” Vương Đông Nhi đã hiểu rõ.



“Người cùng ngành, tùy tiện nói chuyện phiếm đi, nhà cô, là dòng dõi thư hương?” Bạch Nguyệt đoán.



“Mẹ tôi là bác sĩ, bố tôi là giáo viên, trong vụ án vào nhà cướp bóc, họ đều chết rồi, tôi và chị được bà ngoại nuôi, điều kiện gia đình không tốt, vì thế, chị tôi ra ngoài làm công.” Vương Đông Nhi hời hợt nói.



“Hung thủ giết bố mẹ cô đã bị bắt ra rồi.” Bạch Nguyệt khẳng định nói.



“Một năm sau khi chị tôi ra ngoài làm công, hai tên kẻ cướp kia bị đâm chết trong quá trình chạy trốn.” Vương Đông Nhi lạnh nhạt nói.



“Vì thế, cô không tin vào cảnh sát, muốn lợi dụng năng lực của mình báo thù cho chị?” Bạch Nguyệt suy đoán.



Vương Đông Nhi cười: “Cô đang bẫy tôi.”



“Phân tích tâm lí bình thường mà thôi, cô hiểu mà.”


Cố Lăng Kiệt tắt máy, màn hình quan sát tối đen.



Lãnh Thu Tôn nhíu mày nhìn Cố Lăng Kiệt, “Anh làm gì thế?”



“Vụ án đến đây đã rõ chân tướng, tiếp sau đây, là chuyện của chúng ta rồi, có đi không?” Cố Lăng Kiệt lạnh như băng nói.



“Đi chứ, cái Vương Đông Nhi nói kia, người đàn ông mà Bạch Nguyệt yêu lại không yêu cô ấy, dường như là nói Tô Khánh Nam. Người đàn ông cô ấy yêu. Haha!” Lãnh Thu Tôn ý tứ sâu xa nói, tràn đầy khiêu khích.



“Anh nghĩ nhiều rồi, nếu như yêu, thì sẽ không li hôn.” Anh lạnh lùng bước ra ngoài.

Lãnh Thu Tôn trong lòng khó chịu đi theo phía sau anh, ảo tưởng đến cảnh tượng một lúc nữa Cố Lăng Kiệt bị anh đánh ngã, nghĩ mà trong lòng sảng khoái dễ chịu.Nửa tiếng sau…



Xe cứu thương 115 đi tới, đặt Lãnh Thu Tôn lên cáng cứu thương, đưa đến bệnh viện.



Bạch Nguyệt đi từ phòng thẩm vấn ra, thấy Cố Lăng Kiệt không còn ở đây, cô liền về trước, đặt vé tàu điện chuyến chiều về thành phố A.



Truyện được Mê Tình Truyện mua bản quyền đăng trên app Mê Tình Truyện



Cô đang thu dọn hành lí ở khách sạn.



“Cốc cốc cốc.” Tiếng gõ cửa vang lên.



Cô nhìn qua mắt mèo, là Cố Lăng Kiệt, mở cửa ra, thản nhiên nhìn anh.



Cố Lăng Kiệt đưa một bó 99 đóa hoa hồng đến trước mặt cô: “Bọn họ nói, phái nữ đều thích hoa hồng.”



“Cảm ơn.” Bạch Nguyệt đón lấy, tiện tay đặt lên bàn.



“Tôi cảm thấy, để em làm tình nhân bên ngoài của tôi, quá uất ức cho em rồi, Bạch Nguyệt, chúng ta chính thức quen nhau đi.” Cố Lăng Kiệt rất nghiêm túc nói.