Cưng Vợ Đến Tận Cùng

Chương 214 : Thiên sứ hay ác quỷ có thể là cùng một người

Ngày đăng: 02:21 30/04/20


Bạch Nguyệt nhìn anh, hơi ngây người.



Lúc chiều không phải nghênh ngang rời đi sao? Không phải nói coi như cô xin nghỉ 1 tuần cũng không sao ư? Còn vứt túi xách cô ta ngoài. Bây giờ, lại xuất hiện ở trước mặt cô là có ý gì?



“Thủ trưởng rất rảnh sao?” Bạch Nguyệt không khách khí mở miệng, trong mắt đều là sắc bén, dường như là ngàn vạn nhát đao, mở miệng, liền khiến người khác không thoải mái.



Ánh mắt Cố Lăng Kiệt thâm trầm nhìn cô, đôi mắt đen như mực phản chiếu hình bóng nho nhỏ của cô, trầm mặc.



Bạch Nguyệt đột nhiên cảm thấy không còn chút sức lực nào.



Lửa giận cô phát ra, rơi trên sông băng, còn lại, cũng vẫn là băng.



Cô cũng trầm mặc.



Hai người đứng đối diện nhau, không khí cực kì khó xử.



“Còn tức giận sao?” Cuối cùng, Cố Lăng Kiệt dịu giọng hỏi.



Thực ra, lúc đó anh cũng rất tức giận, cho tới khi đi rồi, nhưng vẫn không về quân khu.



Anh định vị điện thoại của cô, biết cô đến khách sạn, cũng biết cô đến Viện dưỡng lão.



Biết cô đến quán cà phê, anh liền không ngồi được nữa, mặt dày lái xe đến cửa đón cô.



Bạch Nguyệt rũ hạ ánh mắt.



Dùng thời gian trầm mặc vừa rồi, lý trí trở lại.



Tức giận không thể giải quyết vấn đề, tức giận còn sinh ra chất độc tổn thương bản thân mình, không cần thiết.



“Anh đến đúng lúc lắm, tôi nhận một hạng mục, phải đi công tác, khoảng 3 tháng.” Bạch Nguyệt trực tiếp vào đề.



Cố Lăng Kiệt nhíu mày, ngực kịch liệt phập phồng, hơi thở cũng không ổn định: “Em cảm thấy anh sẽ đồng ý?”
Nhưng, cô bị tổn thương đủ rồi, đến này giống như một con nhím.



Cô sẽ không để bản thân mình tùy tiện bỏ ra nữa.



“Về quân khu trước đã.” Cố Lăng Kiệt không trả lời chính diện.



Bạch Nguyệt nhớ tới vali của mình vẫn ở chỗ anh, vì thế, cô không từ chối.



Cô lên xe của anh.



Trung tá Tống lái xe.



Cơ mặt Cố Lăng Kiệt căng thẳng, ánh mắt trầm xuống, dường như đang suy tư cái gì.



Bạch Nguyệt nhìn ra ngoài cửa sổ.



Rất lâu về truóc cô thích xem tạp chí, có vài nội dung trên tạp chí khai sáng cho trái tim thiếu nữ, lại có vài tạp chí, giống như trải qua đời người phong phú, trầm ổn sau đau thương.



Cô nhớ trong đó có một câu chuyện, đại khái như sau:



Một người phụ nữ nho nhã xinh đẹp sau khi gả đi, bắt đầu không trang điểm nữa, không quá chú trọng ăn mặc nữa, cả ngày vất vả ở nhà bếp, phòng khách, trên người con cái…



Cuối cùng có một ngày, chồng cô ta ghét người vợ xấu xí ở nhà, ra ngoài tìm vợ lẽ.



Người phụ nữ này quả quyết ly hôn, bắt đầu trang điển, bắt đầu nhặt lại những bộ quần áo đẹp đã mà mình đã bỏ qua.



Ở trên một buổi họp thương mại, người chồng kia nhìn thấy vợ trước của mình.



Cô ta sáng ngời giữa đám đông, tự mình nổi bật, tao nhã xinh đẹp, giống như một vị thần cùng chồng mới của mình nói chuyện chân thành, phong tư trác việt.



Một người phụ nữ, đồng thời có thể là thiên thần, cũng có thể là ác quỷ, phải xem xem người bên cạnh cô ta là người đàn ông như thế nào…