Cưng Vợ Đến Tận Cùng

Chương 222 : Đã là vợ chồng, phải đồng tâm hiệp lực

Ngày đăng: 02:21 30/04/20


Cố Lăng Kiệt hơi nhíu mày, ôm lấy eo Bạch Nguyệt, kéo sát đến bên người: “Phụ huynh học sinh không được sao?”



Bọn họ rõ ràng là vợ chồng hợp pháp, có được không?



Cho dù anh muốn cô, cũng là lẽ đương nhiên.



Bạch Nguyệt cười nhẹ một tiếng: “Làm gì có phụ huynh học sinh trẻ như này?”



“Anh trai chị dâu của học sinh, cái này được đúng không?”



“Địa chỉ trên chứng minh thư của em cách đây không xa, đi không tới một tiếng, không ở nhà, lại chạy tới đây, cô ta nghĩ sai lệch cũng là bình thường.”



Cố Lăng Kiệt xoay người, ép Bạch Nguyệt dựa vào tường: “Vậy thì phải làm chút gì đó thôi.”



“Cái kia, vết thương của em vẫn chưa lành.” Bạch Nguyệt uyển chuyển từ chối.



“Anh biết làm sao để không ảnh hưởng tới vết thương của em.” Cố Lăng Kiệt đè thấy giọng, khàn khàn nói.



Mặt Bạch Nguyệt đỏ hồng, lan tới cả mang tai.



Cố Lăng Kiệt không cho cô suy nghĩ, ôm cô lên, vào phòng, trực tiếp đi về phía nhà tắm.



“Vết thương đã khép vảy, em có thể tự tắm.” Bạch Nguyệt không tự nhiên.



“Cũng không phải chưa từng thấy, anh tắm giúp em.” Cố Lăng Kiệt bá đạo nói, đặt Bạch Nguyệt xuống: “Có thể tắm bồn không?”



Bạch Nguyệt lắc đầu: “Trước khi bong vảy vết thương, tốt nhất là không nên ngâm nước, chỉ dùng vòi hoa sen dội qua nước một chút.”



“Ừ.” Cố Lăng Kiệt đáp một tiếng, cởi cúc áo của cô.



Phần lớn đã lành rồi, trừ vết thương sâu nhất ở ngực.



Đầu ngón tay anh khẽ chạm vào vết thương, đau lòng nói: “Sao lại bị thương ở đây vậy?”



“Biết anh đi tìm Chu Hân Ly, em liền phát điên, đập đồ, đập tất cả những thứ có thể đập trong phòng anh, đi đường thì làm mình tự ngã, đúng lúc ngã vào một mảnh sứ.” Bạch Nguyệt vừa nói vừa cười: “Có phải tự tạo nghiệp không thể sống hay không?”



Thế nhưng, cô nhớ tới lúc đó, vẫn cảm thấy đau.



Khi xử lý chuyện tình cảm, cô có hai mối tình thất bại, vì thế càng mẫn cảm và thiếu tự tin.



Cô biết vấn đề của bản thân.



“Cũng là do anh, lúc biết Hân Ly còn sống anh rất ngạc nhiên, phát hiện cô ấy rất khác với lúc trước, cô ấy bị lửa đốt cháy nửa người, lại bị kẻ địch giam cầm vài năm, sau khi được cứu ra, luôn điên điên khùng khùng.



Thứ nhất, anh sợ em tức giận, nên không nói với em.




Cố Lăng Kiệt cũng không nói gì, ôm cô vào lòng ngủ.



Điện thoại anh reo lên.



Cố Lăng Kiệt thấy là điện thoại Tống Tâm Vân gọi tới, trực tiếp tắt máy, không muốn nghe.



Trung tá Tống cũng gọi tới, Cố Lăng Kiệt còn không muốn nghe, có thể đoán ra là chuyện gì.



Bạch Nguyệt nhìn Cố Lăng Kiệt.



Lúc Cố Lăng Kiệt chuẩn bị chuyển sang chế độ im lặng, thì nhân viên cần vụ gọi tới.



“Nghe đi, không sao đâu.” Bạch Nguyệt dịu dàng nói.



Cố Lăng Kiệt liền nghe điện thoại.



“Thủ trưởng, không hay rồi, Chu Hân Ly tự sát.” Nhân viên cần vụ báo cáo lại.



“Đưa đi bệnh viện chưa?”



“Đã đưa đi rồi, nhưng cảm xúc cực kì không ổn định, cô ấy nhất định muốn gặp anh.”



“Gặp tôi cũng vô dụng thôi.” Cố Lăng Kiệt nhíu mày nói.



Bạch Nguyệt nghe thấy Cố Lăng Kiệt từ chối, trong lòng có một loại cảm động không nói nên lời.



Lời trước kia cô nói, anh đều nghe rồi.



Chỉ cần anh làm vậy, là được rồi.



Cô không muốn biến anh trở thành kẻ bất nhân bát nghĩa.



“Lăng Kiệt, đi đi, không sao đâu.” Bạch Nguyệt dịu dàng nói.



Cố Lăng Kiệt không hiểu nhìn về phía cô.



Bạch Nguyệt mỉm cười: “Em tin anh.”



Cố Lăng Kiệt nắm lấy tay Bạch Nguyệt, vì cô tin anh, ngược lại anh càng kiên định hơn với quyết định của mình.



Anh yêu cô, không muốn tổn thương cô nữa.



“Chúng ta cùng nhau đi.”