Cưng Vợ Đến Tận Cùng

Chương 60 : Cô muốn trao cho cố lăng kiệt một con người toàn vẹn

Ngày đăng: 02:19 30/04/20


Nhìn thấy Tô Khánh Nam mở cửa thì Bạch Nguyệt rất kinh ngạc.



Cô cũng ý thức được rằng Lưu San thật sự đã xảy ra chuyện.



“Lưu San đâu?” Bạch Nguyệt hỏi rồi nhìn về phía sau Tô Khánh Nam.



Tô Khánh Nam mỉm cười xấu xa rồi né sang một bên, “Vào rồi nói.”



Bạch Nguyệt thấy hắn ăn mặc như thế thì tay bất giác nắm chặt cái túi, “Không cần thiết phải vào đâu, tại sao anh lại cầm di động của Lưu San, cậu ấy đâu?”



Tô Khánh Nam thấy cô không đi vào liền cầm lấy di động của Lưu San, sau đó tiện tay bấm vào thư viện rồi đưa cho cô xem.



Cô hoài nghi mà cầm lấy điện thoại.



Cô thấy được ảnh trong chiếc điện thoại đó.



Thế mà là ảnh nude của Lưu San.



Cô kinh ngạc trợn tròn mắt.



“Xem tiếp đi, trong đó còn nhiều lắm.” Tô Khánh Nam cười nói, nhìn cô với ánh mắt đầy tính xâm chiếm, trong mắt không có chút ý cười nào.



“Lưu San đâu? Bây giờ cậu ấy ở đâu? Anh làm gì cậu ấy rồi?” Bạch Nguyệt mất bình tĩnh hỏi.



“Cho cô 3s để vào đây, sau 3s thì tôi sẽ post những tấm ảnh này lên mạng.”



“Tô Khánh Nam, anh thật bỉ ổi.” Bạch Nguyệt tức giận nói.



“Thế này mà kêu bỉ ổi à? Cô coi thường tôi quá.” Tô Khánh Nam hất cằm về phía phòng, “Nam chính là Thẩm Diên Dũng, chỉ cần mấy bức ảnh này bị phát tán ra thì dù Lưu San không muốn cũng nhất định phải gả cho hắn ta, theo như tôi biết thì đàn bà của Thẩm Diên Dũng còn nhiều hơn cả tôi. Đức tính của hắn ta thì cô cũng biết rồi đấy.” Tô Khánh Nam cười nói.



Bạch Nguyệt bất đắc dĩ đi vào phòng, bất lực nói: “Rốt cuộc anh muốn thế nào?”



Tô Khánh Nam từ từ đóng cửa lại.



Nghe được cửa phát ra tiếng cạch thì trong lòng Bạch Nguyệt vô cùng căng thẳng, cả người cứng đờ lại.



Hắn để tay lên vai cô.



Da gà da vịt của cô nổi hết lên.



Tô Khánh Nam như thể đang chơi trò thử thách tâm lý, hắn cúi người nói bên tai cô rằng: “Không cần thời gian một tháng, giờ tôi sẽ nói cho cô biết quyết định của tôi, tôi không ly hôn.”
Mặc dù Lưu San khá là không nhạy bén nhưng cô vẫn cảm giác được có vấn đề gì đó.



“Nguyệt, cậu làm sao vậy? Tô Khánh Nam lại bắt nạt cậu đúng không? Tớ đi liều mạng với hắn ta, cái thằng khốn kiếp này đáng lý ra nên cút đi.” Lưu San tức giận nói rồi đi về phía cửa.



“San.” Bạch Nguyệt lo lắng Lưu San xảy ra chuyện.



Cô ấy không thể đấu lại Tô Khánh Nam.



Tô Khánh Nam làm ở bộ y tế, chỉ một câu của hắn có thể khiến bố của Lưu San mất việc.



truyện được cập nhập trên!



Cô không muốn Lưu San xúc động.



“Không liên quan đến Tô Khánh Nam, tớ chỉ đang đau lòng chuyện giữa tớ và Cố Lăng Kiệt.” Bạch Nguyệt giải thích.



“Đúng rồi, cậu với anh ta thế nào?” Lưu San quan tâm hỏi.



Bạch Nguyệt lắc đầu, lau đi nước mắt nơi khóe mắt, “Chẳng ra sao cả, tối nay tớ muốn mới anh ấy ăn cơm, cậu có thể để bọn tớ ở riêng không?”



“Đương nhiên không vấn đề rồi. Cậu nhanh chóng bám lấy Cố Lăng Kiệt rồi đá tên Tô Khánh Nam kia đi, Tô Khánh Nam đúng là cặn bã trong cặn bã mà, dù có là người cũng không đổi được cái bản tính cặn bã của hắn ta.” Lưu San tức giận nói.



Cô cảm thấy mình đúng là giữ mình trong sạch vô cùng.



Lúc đại học, khi bạn bè vội vàng yêu đương thì cô cố gắng học tập, rảnh thì đi làm thêm, cũng chẳng yêu đương gì, cũng càng không tùy tiện xảy ra quan hệ linh tinh với ai.



Trừ lần bị cưỡng kia thì lần thứ 2 của cô vẫn còn đây.



Cô vốn đã dao động, còn nghĩ ly hôn xong sẽ trao mình cho Cố Lăng Kiệt.



Nhưng giờ chỉ sợ cả đời này cô đều không thể ly hôn được rồi, thậm chí còn có khả năng bị Tô Khánh Nam…



Cô muốn trước khi mình bị làm bẩn sẽ trao trọn vẹn cơ thể mình cho Cố Lăng Kiệt.



Xem như một hồi ức tốt đẹp cũng được, báo ân cũng được, kết thúc cũng được.



Cô không muốn có thêm điều tiếc nuối gì nữa.



Sau này, cô cũng chẳng biết liệu mình còn đủ mạnh mẽ để sống tiếp nữa hay không!