Cưng Vợ Đến Tận Cùng

Chương 81 : Hắn mất cô rồi

Ngày đăng: 02:20 30/04/20


Bạch Nguyệt nhìn Tô Khánh Nam bằng vẻ không thể tin nổi: "Anh thật sự đồng ý ly hôn?"



"Nhất định phải gọi lúc nào đến lúc đó." Tô Khánh Nam bổ sung.



"Nếu là lúc tôi đang làm việc thì sao?" Bạch Nguyệt vẫn cảm thấy hơi khó tin.



Hắn đột nhiên lại đồng ý ly hôn với cô như vậy, hơn nữa còn là trong tình huống cô uy hiếp không thành công.



"Tôi sẽ tìm cô lúc cô không phải đi làm." Tô Khánh Nam trầm giọng đáp.



"Muốn duy trì bao lâu?" Bạch Nguyệt cẩn thận hỏi tiếp.



"Cô không có quyền thương lượng thời gian với tôi. Đến khi tôi chán thì thôi. Tất nhiên cô cũng có thể chọn không ly hôn." Tô Khánh Nam nhếch miệng, ánh mắt lạnh lẽo: "Tốt nhất là cô đồng ý đi, bởi vì bây giờ tôi không muốn ly hôn đâu."



"Đồng ý, tôi đồng ý. Bây giờ đến cục dân chính ly hôn, tôi có thể ra đi tay trắng, tôi mang sổ hộ khẩu đây rồi." Bạch Nguyệt lập tức đồng ý.



Trong lòng Tô Khánh Nam dấy lên cảm xúc mất mát khó tả, hắn đi lên trước.



truyện được mua bản quyền từ tác giả up trên



Bạch Nguyệt cứ đi theo sau như sợ hắn hối hận.



Tô Khánh Nam trở về biệt thự lấy sổ hộ khẩu, giấy chứng nhận kết hôn. Bầu không khí trong xe yên tĩnh dị thường. Càng đến gần cục dân chính, hắn càng phát hiện ra mình không muốn ly hôn chút nào.



Sau khi ly hôn với hắn, cô sẽ lấy một thằng đàn ông khác, trở thành vợ và sinh con cho thằng đó.



Tô Khánh Nam càng nghĩ càng thấy khó chịu.



"Sau khi ly hôn cô sẽ không kết hôn liền đấy chứ?" Tô Khánh Nam lạnh lùng hỏi.



"Không đâu." Bạch Nguyệt nói một cách chắc chắn.



Tô Khánh Nam nhìn sang Bạch Nguyệt. Cô dịu dàng, tĩnh lặng, ánh nắng hắt lên gò má cô khiến bóng hình cô như một viên ngọc lặng lẽ tỏa sáng, làm cho lòng hắn thấp thoáng rung động, như có những gợn sóng lăn tăn.



Thực ra Bạch Nguyệt rất xinh đẹp.



Đây cũng là lý do mà lần đầu tiên gặp cô, hắn đã quyết định lấy cô chứ không phải Hình Cẩm Nhi.



Có điều hắn không ngờ cô lại không có chút giá trị nào trong lòng Hình Bắc Xuyên.




Bạch Nguyệt đưa tiền cho anh ta.



Tô Khánh Nam lại khó chịu trong lòng.



Lúc này hắn mới nghĩ, hắn rất hào phóng với đám bồ nhí, nào mua túi xách, mua xe, mua biệt thự, mua châu báu trang sức... Nhưng xưa nay hắn chưa từng mua thứ gì quý giá cho Bạch Nguyệt. Thứ đắt tiền nhất có lẽ chính là bó hoa hồng đã sớm ném vào thùng rác.



Đúng rồi, trước đây hắn đã mua cho cô một chiếc váy, một đôi giày, một đôi bông tai.



Chẳng đáng giá bao nhiêu tiền.



Về sau Bạch Nguyệt sẽ mặc, sẽ đeo những thứ ấy chứ?



"Đây là giấy chứng nhận ly hôn, hãy giữ cẩn thận." Nhân viên công tác nói.



Tô Khánh Nam hoàn hồn, nhìn tờ giấy ly hôn, hắn lại thấy khó chịu: "Các người làm thủ tục ly hôn dễ dàng như vậy, thảo nào lại nhiều người ly hôn thế, lẽ ra nên thu phí đắt hơn chút."



Nhân viên công tác chẳng thèm để ý đến hắn.



Bạch Nguyệt nhìn tờ giấy ly hôn mà có cảm giác như đang nằm mơ.



Cuối cùng cô cũng ly hôn rồi, cuối cùng cũng được tự do rồi.



Cô bỏ giấy ly hôn vào trong túi rồi đi ra ngoài.



Tô Khánh Nam muốn gọi cô lại, nhưng tiếng nói cứ nghẹn ở cổ.



Hắn vứt giấy ly hôn vào thùng rác rồi đi ra ngoài, lên xe, hút mạnh vài hơi thuốc lá.



Hắn nhớ lần đầu gặp Bạch Nguyệt, cô vẫn còn là học sinh. Cô mặc một chiếc váy màu xanh da trời đi từ cổng trường ra, nhan sắc tuyệt trần, bước đi duyên dáng, nhưng lại có sự kiêu ngạo bẩm sinh và sự lạnh lùng khiến người ta không dám đến gần.



Vì sự kiêu ngạo ấy, nên hắn đã chọn cô.



Nửa tiếng sau, Tô Khánh Nam nhặt tờ giấy ly hôn ở trong thùng rác lên, mở ra.



Bạch Nguyệt trong ảnh hơi cau mày, mím môi, ánh mắt trong veo mang theo hy vọng, từng đường nét trên khuôn mặt đều xinh đẹp quyến rũ động lòng người... Thế mà hắn lại đánh mất cô.



Hắn mất cô rồi.