Cưng Vợ Đến Tận Cùng

Chương 91 : Anh muốn dùng con để trói buộc em

Ngày đăng: 02:20 30/04/20


Đợi đến khi cô kịp phản ứng thì anh đặt cô xuống giường.



Anh rũ mắt nhìn cô, thấy ráng hồng phơn phớt hai bên gò má, khóe miệng anh cong lên: “Bạch Nguyệt, cảm ơn em đã đến tìm anh!”



Trong lòng Bạch Nguyệt cảm thấy chua xót, ê ẩm.



“Trong mắt em không chấp nhận được một hạt cát, em tạm thời tin anh. Nếu như có một ngày, anh phụ em thì em sẽ vĩnh viễn rời xa anh.” Bạch Nguyệt khẳng định, vành mắt chợt ửng đỏ.



“Được!” Cố Lăng Kiệt trầm giọng đáp.



Anh cúi đầu, hôn lên môi cô rồi bắt đầu di chuyển xuống xương quai xanh mềm mại. Nụ hôn của anh vô cùng dịu dàng và cẩn thận.



Bạch Nguyệt hơi thở dốc, ánh mắt mông lung như có màn sương che phủ.



Anh bế cô lên, để cô ngồi trên đùi mình.



Khi cô quay đầu về phía anh, có thể cảm nhận rõ ràng hai người đang ở bên nhau.



Bạch Nguyệt đối diện với ánh mắt nóng rực của Cố Lăng Kiệt, cảm nhận sự đắm đuối anh trao như muốn hòa tan cô vào bên trong.



Bạch Nguyệt ngượng ngùng quay mặt đi.



Anh nở nụ cười, trong lòng vô cùng hưởng thụ cảm giác kề cận bên nhau như thế. Thi thoảng anh sẽ điểm lên môi cô một nụ hôn ngọt ngào, trong lúc bâng quơ trao đi muôn lời thầm kín.



Có chút quấn quýt, có chút triền miên, lạị có chút mờ ám không thể nói thành lời quẩn quanh trong không khí, sau đó lại càng lúc càng nhiều, càng lâu càng đầy.



Cuối cùng, thân thể Bạch Nguyệt cứng lại.



Tiếng thở dốc của Cố Lăng Kiệt nặng nề hơn bao giờ hết, thời điểm phóng ra, anh còn bảo: “Bạch Nguyệt, anh yêu em!”



Từng đợt sóng rung động ùa về trong lòng Bạch Nguyệt.




Anh thấy cô không từ chối thì khóe miệng hơi cong lên: “Chờ anh điều ra rõ ràng, bắt được hung thủ là có thể cưới em được rồi!”



“Hả?”



“Ba mẹ đã đồng ý rồi, chỉ cần anh điều tra ra hung thủ thì sẽ không phản đối chuyện chúng ta ở bên nhau nữa.” Cố Lăng Kiệt dịu dàng bày tỏ.



Anh nói vô cùng chân thành.



Chân thành tới mức khiến cô đắm chìm trong ánh mắt của anh.



Cố Lăng Kiệt cố gắng vì mình khiến Bạch Nguyệt rất cảm động.



Tuy cô vẫn còn đề phòng và phòng bị như trước.



“Em đi với anh, em còn một kỳ nghỉ phép, nếu xin thêm một ngày nữa thì được nghỉ tám ngày!” Bạch Nguyệt quyết tâm nói.



Thật sự anh rất lo lắng khi để cô ở lại một mình, nếu Tô Khánh Nam lại quấy rầy cô nữa thì làm sao đây.



Cô đi theo anh cũng tốt, ít nhất anh cũng có thể bảo vệ cô.



Cố Lăng Kiệt xoay người, đè cô dưới thân: “Để anh báo với bệnh viện bên kia một tiếng, chúng ta cùng đi.”



“Được!” Bạch Nguyệt đồng ý với anh.



Anh nhắm mắt, hôn xuống môi cô.



Bạch Nguyệt hé miệng để anh tiến vào, cô cũng nhắm mắt để cả hai thăng hoa một lần nữa



Nhưng cô không hề quên chuyện uống thuốc, chuyện ba năm về trước cô không thể để nó diễn ra lần nữa...