Cưng Vợ Đến Tận Cùng

Chương 100 : Anh và cô ấy có một đứa con

Ngày đăng: 02:20 30/04/20


Tống Tâm Vân cảm nhận được sự sắc sảo của Bạch Nguyệt mà hơi sững sờ.



Ban đầu bà ta cảm thấy Bạch Nguyệt chắc hẳn là cô gái dịu dàng, không ngờ tính tình cứng cỏi như vậy, khác xa trong tưởng tượng của bà ta.



“Có một chuyện, chắc chắn Lăng Kiệt chưa nói với cháu nhỉ?” Tống Tâm Vân cụp mắt, nhấp khẽ một ngụm trà.



“Chuyện gì ạ?” Bạch Nguyệt có một dự cảm không lành.



“Lăng Kiệt rất thích cháu, sự yêu thích của nó có lẽ còn nhiều hơn ta tưởng tượng. Nó dùng hết sức lực để bảo vệ cháu khỏi giông tố, cho cháu một vùng an toàn ấm áp. Nhưng, cháu ở chỗ này an toàn, không tranh giành với thời cuộc, cách xa hiểm ác, là nó dùng cơ thể bằng xương bằng thịt để giữ lấy, chuyện này, cô Bạch có biết không?” Tống Tâm Vân mỉm cười, đáy mắt tràn ngập đau lòng thoáng ẩn trong sương.



“Cháu không hiểu, bác nói rõ hơn một chút được không?” Bạch Nguyệt nhíu mày.



“Tô Chung, cháu từng gặp rồi đấy, ba của Tô Tiểu Linh, bây giờ là người đứng đầu của ủy ban kiểm tra trung ương, ông ấy nắm một số nhược điểm của ba Lăng Kiệt. Ta và ông nhà đã hứa với Lăng Kiệt, chỉ cần nó tìm được hung thủ giết chết thống đốc Trình sẽ đồng ý cho nó kết hôn với cháu, nhưng nếu như nó không tìm được, bắt buộc phải kết hôn với Tô Tiểu Linh. Khi chúng ta hứa với nó, chúng ta mong nó không thể tìm ra được, nên đã cố ý tiết lộ tin tức của nó ra ngoài.”



Bạch Nguyệt đứng bật dậy một cách mất bình tĩnh: “Bởi vì các người cố ý tung tin dẫn đến cái chết của Đường Tiến Công.”



Tống Tâm Vân không dám nhìn thẳng vào mắt Bạch Nguyệt: “Chúng ta cảm thấy, chắc có người không mong Lăng Kiệt tìm được Đường Tiến Công, sẽ ngăn cản, chúng ta không ngờ đến chuyện giết người.”



“Bà Cố thông minh thế, chắc không có chuyện không nghĩ tới đâu nhỉ?” Bạch Nguyệt nói chuyện cũng sắc bén hơn.



Cô không ngờ rằng, có kẻ làm cha làm mẹ mà đi hại con mình như vậy.



“Bác thừa nhận hai bác ích kỷ, nhưng chuyện này cũng vì Lăng Kiệt. Tuy rằng chứng minh hung thủ giết thống đốc Trình không phải Thanh Hùng cũng không phải Lăng Kiệt, nhưng giữa Thanh Hùng và thống đốc Trình có một số giao dịch. Chuyện này có qua được hay không cần một câu nói của Tô Chung. Có chuyện này có lẽ cháu không biết, có nhớ ngày mà cháu bị chồng cháu – Tô Khánh Nam đưa đi không?” Tống Tâm Vân nhắc nhở cô.




Bạch Nguyệt bình tĩnh lại, nước mắt đã rơi đầy mặt.



Những kí ức liên quan đến đứa trẻ đó quá bi thảm, cô vẫn luôn niêm phong trong kí ức, không muốn chạm vào.



“Bà Cố yên tâm đi, tôi biết mình nên làm gì.” Đôi môi Bạch Nguyệt run rẩy, cô cúi đầu, siết chặt nắm đấm, gân xanh trên cổ gồ lên, cố gắng đè nén cảm xúc sắp sụp đổ của mình.



Nước mắt nhỏ xuống từng giọt, giống như sợi dây chuyền ngọc trai bị đứt đoạn, rơi xuống mặt đất.



Ánh mắt Tống Tâm Vân dịu dàng hẳn, cảm thấy áy náy trong lòng.



Trước khi đến, với thân phận vợ cũ Tô Khánh Nam của Bạch Nguyệt, bà ta rất ghét cô.



Một người phụ nữ có thể đụng tới Tô Khánh Nam mà vẫn làm con trai bà mê mẩn đến mất trí, đây là người phụ nữ thế nào, có IQ và EQ bao nhiêu.



Bà ta đã chuẩn bị sẵn sàng rồi mới tới.



Nếu như Bạch Nguyệt là người tâm tư khó lường, xảo trá, bợ đỡ, với thủ đoạn mà bà ta có, đủ khiến Bạch Nguyệt biết khó mà lui, cho cô biết ai nên chọc vào ai không nên chọc vào.



Nhưng bà ta không ngờ rằng, Bạch Nguyệt vô cùng thanh cao, đứng đắn, đúng mực, đến cả nịnh nọt hay ra vẻ cũng không có, biết nhìn đại cục, bình tĩnh và vững vàng.



�������������