Đại Thú Tân Nương

Chương 82 : Nghi vấn

Ngày đăng: 19:25 19/04/20


Vân La nói được làm được, quả nhiên lôi kéo Dương Mạc Tuyền dẫn theo thiếp thân thị tì đi kê biên tài sản của Lăng phủ. Hạ nhân Lăng phủ tốt xấu lẫn lộn, thật đúng là bị các nàng tra ra không ít vấn đề, từ trong phòng của một nha đầu lo việc giặt giũ tìm được một đôi vòng tai Lăng Tử Nhan đã đánh mất, ở trong phòng một nha đầu phụ trách nhóm lửa lục soát ra được một đôi vòng tay bằng bạc của Từ Liễu Thanh, còn bắt được một đôi nha hoàn tiểu tư lén tằng tịu với nhau. Vân La ai nên đánh thì đánh, nên phạt thì phạt, còn thưởng cho một ít người an phận thủ thường, một phen thưởng phạt phân minh như thế, chẳng những không làm cho bọn hạ nhân oán giận mà còn thu được không ít nhân tâm, thầm khen chủ tử khôn khéo có năng lực.



Những kẻ tay chân ngầm của Từ Liễu Thanh đã sớm đem nhất cử nhất động của Vâ La nói cho nàng nghe, nghe xong liền gật gật đầu, nếu muốn làm chủ gia đình, quả thật Vân La cần có năng lực cùng cách hạ thủ như vậy. Tuy Dương Mạc Tuyền rất được lòng nàng, nhưng tính tình lại quá ôn thuận, đúng là không chống đỡ nổi cơ nghiệp này, lòng đột nhiên nảy ra một ý tưởng, chờ giải quyết xong chuyện của Mạc Tuyền cùng Nhan nhi, có phải nàng cũng nên dỡ xuống cái gánh nặng quản lí gia đình này hay không?



Bận rộn một ngày, Dương Mạc Tuyền mệt quá, nhưng thật ra Vân La là một người có thai mà bộ dáng lại vẫn mười phần tràn đầy tinh lực, làm cho nàng không thể không bội phục, cho nên cũng bỏ đi ý niệm muốn trở về phòng trước, cùng Vân La tra xét toàn bộ phòng của mọi hạ nhân. Tuy rằng giải quyết được không ít vấn đề to nhỏ, nhưng lại vẫn không tìm được cây trâm của Vân La, bất quá tìm không được thì tựa hồ cũng không quá trọng yếu.



Thời điểm cơm chiều Lăng Viễn Kiếm bọn họ hồi phủ, nghe xong thành tích một ngày của Vân La, đều vừa lòng gật đầu, Bát Vương gia lại thấy được an ủi lúc tuổi già, nữ nhi có khả năng như thế, được lòng cha mẹ của phu quân, hắn cũng có thể yên tâm.



Dùng cơm xong, Vân La đưa ra yêu cầu tiếp tục điều tra, tất cả mọi người đều sửng sốt, tìm trâm bất quá chỉ là cái cớ, mục đích muốn biểu hiện mình thì đã đạt được, vì sao còn muốn làm điều thừa thãi nữa? Trâm tuy rằng quí trọng, nhưng dù thật sự không tìm thấy thì có trộm cũng chỉ là bọn hạ nhân trộm, chẳng lẽ Quận Vương phi, Quận chúa còn có thể lấy trộm sao?



Vân La cười nói: “Lúc sáng sớm đã đáp ứng nương điều tra hết mọi căn phòng, phòng bọn hạ nhân đều tìm, cũng không ít hơn phòng chủ tử, đúng, còn có mấy gian khách phòng, nhìn một lần thôi, nếu thật sự không tìm thấy, ta cũng liền chấp nhận, miễn cho bọn hạ nhân nói ta ở trước mặt mọi người nói mà không làm, nói ta cố ý chỉnh đốn bọn họ.”



Lời này vừa nói ra, mọi người lại đều lâm vào trầm mặc.



Nếu là tra phòng chủ tử, để cho nàng tra thì thật đúng là không thành vấn đề, dù sao người một nhà, bất quá làm dáng mà thôi, nhưng khách phòng lại khác, nếu là trước đó vài ngày thì có thể, nhưng hiện tại lại không dễ dàng. Ở Lăng phủ làm khách, trừ bỏ hai lão sư của Lăng Tử Nhan là Trương Hằng cùng Tử Y thì còn có hai khách nhân khác, một là phụ thân của Vân La, một người còn lại là mẫu thân của Dương Mạc Tuyền. Bát Vương gia dù sao cũng là cha của Vân La, để cho nàng tìm một hồi cũng không thành vấn đề, nhưng phòng của Lí Cốc Lan thì lại vạn vạn lần không thể, làm thực tra xét thì thực quá mất lịch sự, quả thực không thích hợp.



Bát Vương gia thầm suy xét, nữ nhi này vừa khen nàng, như thế nào giờ lại không hiểu đại thế như vậy?



Lăng Viễn Kiếm đã muốn nổi giận, lại e ngại mặt mũi Bát Vương gia nên mới không buông lời khiển trách.
Thế này Lăng Viễn Kiếm mới đi ra nói: “Quấy rầy bà thông gia nghỉ ngơi rồi.” Mang theo đoàn người đi ra ngoài, nhìn Vân La, trầm giọng: “Vẫn không tìm ra được trâm của ngươi, có thể hết hy vọng chưa? Giải tán được rồi chứ?”



Vân La khẽ rùng mình. Đây vẫn là lần đầu tiên Lăng Viễn Kiếm nặng lời với nàng như vậy, biết hắn đã tức khí lắm rồi, nhưng đã đến bước cuối cùng, sao có thể buông tha? Liền nói: “Còn lại một gian phòng cuối cùng, không bằng tra nốt cho xong?!”



Lăng Viễn Kiếm giận đến nỗi mi mắt đều muốn dựng ngược lên, nàng vẫn còn không chịu để yên? Nói: “Được, hôm nay liền làm theo ý ngươi, ta không tin một đại nam nhân như tiên sinh còn có thể trộm cây trâm của ngươi!”



Lí Cốc Lan ở trong Lăng phủ đã từng gặp qua Trương Hằng, từ sau khi Dương Mạc Tuyền xuất giá, Trương Hằng đã rất ít khi qua lại nhà nàng. Khi Trương Hằng thành thân cũng không có thỉnh hàng xóm láng giềng, cho nên cũng không biết chuyện của hắn cùng Tử Y. Gặp lại Trương Hằng ở Lăng phủ, cùng hắn hàn huyên ngắn gọn vài câu, biết hắn là vì Dương Mạc Tuyền mà đến, cũng chỉ có thể thở dài một tiếng cảm thán, còn thử khuyên hắn buông tha cho, chính là không có kết quả. Hiện tại thấy đoàn người muốn đi khám xét phòng Trương Hằng, tự nhiên cũng cùng đi qua.



Trương Hằng ở khoảng sân cách đó hai bức tường, lúc mọi người đi đến cửa viện hắn, thấy trong phòng hắn còn có ánh đèn. Phòng nam tử, nữ quyến tự nhiên không dễ đi vào, vẫn là Lăng Tử Hạo đi qua gõ cửa: “Tiên sinh, là ta, phiền mở cửa một chút.”



Không có nghe tiếng Trương Hằng trả lời, lại nghe thấy vài tiếng loảng xoảng, như thể thanh âm cái bàn bị đá ngã, chỉ nhìn thấy một bóng dáng chớp hiện in trên cửa, lại đợi một hồi lâu sau, Trương Hằng mới ra mở cửa, nhìn thấy nhiều người như vậy, đầu tiên là sửng sốt, sau đó sắc mặt biến thành khó coi, liền ngay cả thanh âm cũng không ổn trọng như mọi ngày: “Xin hỏi là có chuyện gì sao?”



Mấy người mới tới đều hai mắt nhìn nhau, từ thanh âm cùng thân ảnh vừa rồi mà xem ra, Trương Hằng tựa hồ kích động mà đem giấu cái gì vậy, lại nhìn thần sắc cực mất tự nhiên của hắn, càng thêm xác minh ý tưởng này. Chẳng lẽ thực sự đúng như lời Lăng Viễn Kiếm nói, một đại nam nhân như hắn lại đi trộm cây trâm của Vân La?



Chỉ có Vân La biết là tại sao lại thế, mà Tử Y cũng đoán được một chút.



_Hết chương 82_