Đế Vương Sủng Ái

Chương 561 :

Ngày đăng: 14:19 19/04/20


"Lão thái quân"



Lâu Hoan Thiên nhìn thấy thế lập tức nổi giận lao lên. Lâu Thất ngăn cản hắn



"Ca ca, có mai phục" xung quanh có nhiều tiếng thở như thế, rõ ràng rất nhiều người mai phục. Lúc này lao vào chắc chắn sẽ bị tấn công



Đôi mắt Lâu Hoan Thiên đỏ sọng, cắn răng nói, "Tiểu Thất, mặc dù Lão thái quân đối xử không ra gì với ta và mẫu thân, thế nhưng bà ấy quả thực là người tốt."



Trước đây hắn ta có thành kiến với Lâu gia, thế nhưng từ khi Lâu Nhược Uyển tới, làm một loạt những chuyện đó, hắn mới phát hiện Lão thái quân luôn bảo vệ hắn. Nếu như thực sự căm ghét hắn, sao bà ta có thể để hắn làm Lâu gia thiếu chủ?



Còn Lão thái quân bị Lâu Nhược Uyển khống chế là bởi vì quá lo lắng cho mẫu thân của hắn nên mới bị trúng chiêu, dùng hắn để uy hiếp Lão thái quân.



Bây giờ nhìn thấy Lão thái quân bị nhục mà như vậy hắn sao có thể chịu nổi.



Lâu Thất đang định nói thì nghe thế một tiếng hét căm phẫn. Hiên Viên Chế đã vùng ra lao tới chỗ Lão thái quân đang bị trói



"Bắn!"



Một tiếng ra lệnh. Sau đó là mưa tên được bắn về phía Hiên Viên Chế



Trong làn mưa tên ấy cho dù Hiên Viên Chế có giỏi võ đến mấy cũng không thể ngăn được



Trầm Sát chau mày ra lệnh, "Tần tướng quân"



"Mạt tướng nghẹ lệnh! Thần quỷ tuân, thần thuẫn tuyệt kích"



Hàng chục thần quỷ quân vung kiếm lao tới ngăn cản như một tấm khiên dày đặc chặn những mũi tên đó lại. Rồi ngay lúc đó hàng chục thần quỷ quân khác giương cung bắn vào vị trí kia



Có một tiếng kêu thảm thiết vang lên



Thần quỷ quân vô cùng lợi hại, chúng dù không thể phán đoán được đám người mai phục ở đâu nhưng hoàn toàn có thể định hướng



Lão thái quân mở to mắt nhìn ông già đang lao về phía mình



Bộ râu ấy có thể chẳng ai có thể nhận ra, chỉ có bà ấy nhìn thoáng qua là biết. Nước mắt tuôn rơi, bà ta cố gắng vùng vẫy thế nhưng dây trói càng chặt hơn



Hiên Viên Chế lập tức cắt đứt dây, ôm bà vào trong lòng rồi bay lại chỗ xe ngựa. Còn Trầm Sát thì ra lệnh tấn công vào



Thần quỷ bình mở đường, loại bỏ thế trận bảo vệ bên ngoài Lâu gia tiến vào bên trong. Tại đó ngổn ngang những xác chết. Lâu Thất nhìn thấy có vài xác chết là của những thiếu niên từng bên cạnh Lâu Nhược Uyển
"Thất nha đầu, lần này may nhờ có cô, không biết phải cảm tạ như thế nào. Hãy để cho chúng tôi khấu đầu trước cô."



Lâu Thất không nói gì, toàn bộ người nhà Kim gia lần lượt quỳ xuống khấu đầu hành lễ, trong đó bao gồm cả kim lục tiểu thư.



"Đa tạ ơn cứu mạng của Đế Quân, Đế Hậu"



"Đứng dậy đi" Lâu Thất thực ra không thích cái kiểu quỳ bài bái lễ này. Thế nhưng cô biết hành động này của Kim lão là có dụng ý khác, nên chờ đợi bà ta nói tiếp



Quả nhiên Kim Lão tiếp tục nói: "Mấy đại thế gia đều đã bị diệt. Ta đoán Đoạn Trần hạ tông sẽ đem những những báu vật cất giữ trăm năm để trao cho kẻ mà chúng gọi là bệ hạ. Từ đó có thể suy đoán, địa lục Long Ngâm hẳn là đang chuẩn bị làm gì đó. Những thứ bảo báu vật đó không phải là đồ dân lễ, mà là do đối phương đang cần dùng.



Lâu Thất và Trầm Sát nhìn nhau, suy đoán này cũng rất có lý.



"Chuyện này vốn liên quan tới Kim gia, chúng tôi cũng phải cùng hợp sức. Thế nhưng các người cũng đã thấy rồi đó, Kim gia giờ chỉ còn vài mống người. Xin thứ lỗi cho già này ích kỷ, xin hãy để cho Kim gia còn lối thoát."



Lâu Thất nghe thế liền hiểu, chẳng qua là ông ta không muốn tới địa lục Long Ngâm



Cô cười nói, "Kim lão, ông không cần phải đi đâu"



Trầm Sát thì điềm nhiên nói xen vào: "Cho dù mấy con tôm tép nhà ông đi thì cũng chỉ làm bận chân chúng ta. tốt nhất là không cần"



Thế nhưng Kim gia quả thực thấy thoải mái trong lòng.



Sau đó Kim lão dẫn đám con cháu rời đi. Trước khi đi, Kim lục tiểu thư lặng lẽ tìm tới Lâu Tín, hỏi hắn ta, "Lâu Tín ca, đợi khi các người tới địa lục Long Ngâm rồi, huynh có viết thư cho muội không?"



Lâu Tín chỉ nghe nhưng không đáp lời



Kim lục tiểu thư nói tiếp, "Thực ra muội có thể đợi Lâu Tín ca."



Câu này như thế là đủ hiểu, Lâu Tín đang định trả lời thì nhìn thấy Ấn Dao Phong đang bưng đĩa hoa quả đặt xuống trước mặt họ



"Không phải là ta nghe lén đâu nhé, là Đế Hậu muốn ăn hoa quả"



Ấn Dao Phong ngẩng đầu nhìn Lâu Tín, bên cạnh là Kim lục tiểu thử đang ngượng ngùng, trong lòng xuất hiện một suy nghĩ



Thì ra Lâu Tín cũng có người để ý tới



"Không sao, có người chứng kiến cũng tốt" Kim lục tiểu thư mạnh bạo hơn, rồi giật miếng ngọc bội trên người mình xuống đưa cho Lâu Tín, "Lâu Tín ca ca, cái này trao cho huynh."