Đế Vương Sủng Ái

Chương 646 :

Ngày đăng: 14:21 19/04/20


Đông Thanh thái tử Đông Thời Ngọc đã đăng cơ làm hoàng đế, nhị công chúa Bắc Thược Dược của Bắc Thương làm hoàng hậu, ngoài ra còn có bốn phi mười sáu tần, mỹ nhân vô số...



Sau khi nghe xong vụ việc hắc vụ, do quá lo lắng cho Bắc Thương, Đông Thanh hoàng hậu Bắc Thược Dược xin về Bắc Thương, hoàng đế Đông Thời Ngọc đi cùng, mười ngày trước đã tới thành Nặc Lạp ở biên thành Bắc Thương.



Biết Trầm Sát và Lâu Thất sắp tới, Đông Thời Ngọc dẫn theo hoàng hậu, Nặc Lạp thành quận cùng các quan mở cửa thành nghênh đón.



Bắc Thược Dược đứng bên cạnh Đông Thời Ngọc nhìn về phía trước, vẫn chưa thấy bóng người nào.



"Khi xưa hoàng tỷ cũng từng tới thành Nặc Lạp." Ánh mắt nàng ta nhìn ra xa khẽ nói: "Sau khi hoàng tỷ qua đời, bổn cung tưởng rằng cả đời này sẽ không tới thành Nặc Lạp nữa, không ngờ vẫn có cơ hội tới đây."



Đông Thời Ngọc nghe nàng ta nói vậy, trong đầu xuất hiện dung mạo xinh đẹp của đại công chúa Bắc Thương Bắc Phù Dung. Khi Bắc Phù Dung chết trong lòng hắn có một ý nghĩ, muốn bất chấp tất cả báo thù cho nàng ta, nhưng sau biết rằng người giết nàng là Hỏa vệ một trong tứ vệ của Trầm Sát, suy nghĩ đó lập tức tan đi.



Một nữ nhân so với quốc gia thực sự không có là gì. Hắn không muốn đối địch với Trầm Sát, người đàn ông đó thực lực quá mạnh, bên cạnh lại có trợ thủ đắc lực là Lâu Thất.



Sau này, Long Ngâm đại loạn, Đoạn Trần Tông diệt vong, hai miền đại lục khai thông, hắn biết cuối cùng mình cũng có thể nhân cơ hội để làm việc lớn, hắn liền thuyết phục phụ hoàng, để hắn có thể làm theo nguyện vọng, dẫn binh tới đại lục Long Ngâm, vì thế mới có đủ danh vọng, sau khi trở về thành công đoạt hoàng vị một cách áp đảo.



Bắc Thương tự nguyện để Bắc Thược Dược liên hôn với hắn.



Hiện nay hoàng vị của Bắc Thương vẫn đang tranh đoạt nhưng hắn đã ngầm bố trí quân cờ của mình, chỉ cần thời cơ thích hợp, người lên ngai vàng nhất định sẽ là tiểu hoàng tử có tình cảm thâm hậu với Bắc Thược Dược. Như vậy, Đông Thanh và Bắc Thương chí ít cũng có hơn hai mươi năm ổn định minh ước.



Vì thế hắc rất ân sủng Bắc Thược Dược.



Chỉ có điều bây giờ Bắc Thược Dược đột nhiên nhắc tới Bắc Phù Dung khiến trong lòng hắn không vui. Bắc Thược Dược mặc dù hai năm qua đã trưởng thành nhiều nhưng vẫn còn cách mẫu nghi thiên hạ, đoan trang hiền thục một khoảng.



Hiện nay thi thoảng nàng ta lại nhắc tới Bắc Phù Dung, chỉ vì năm xưa hắn thực tế là muốn liên hôn với Bắc Phù Dung, hơn nữa còn bị nàng ta phát hiện ra một chuyện, hắn sớm đã chiếm được thân thể của Bắc Phù Dung, thậm chí một lần hắn và Bắc Phù Dung... còn bị Bắc Thược Dược nhìn thấy.



Nữ tử mặc trang phục cung đình xinh đẹp đứng bên cạnh họ thầm quan sát sắc mặt Đông Thời Ngọc, nhận ra hắn không được vui liền mỉm cười nói với Bắc Thược Dược: "Hoàng hậu không thể nhắc tới Bắc Thương đại công chúa trước mặt đế quân đế hậu của Đại Thịnh, nếu không họ tưởng rằng hoàng hậu vẫn muốn báo mối thù xưa."



Bác Phù Dung cũng coi là chết trong tay Đại Thịnh, khi xưa Hỏa vệ muốn phá hoại liên hôn giữa Đông Thanh và Bắc Thương, vì khi đó Đại Thịnh còn yếu, Bắc Thương hoặc Đông Thanh đều là uy hiếp.



Chính trị hỗn loạn, khó phân định đúng sai.



Khi đó không ai ngờ được rằng, ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây, hiện nay Đại Thịnh đã trở thành cường quốc, còn họ phải ngẩng cổ ngước nhìn.
Tiêu Kình cảm thấy đời này của hắn đã viên mãn. Chỉ như vậy đã đủ rồi, đủ rồi.



"Tiêu Kình bái kiến đế quân, đế hậu."



Hắn từ từ định bái lạy, một đạo kình phong liền đỡ hắn lên, sắc mặt Trầm Sát lạnh như băng: "Miễn lễ."



Nguyệt và Trần Thập nhảy xuống ngựa, cười thầm trong bụng, người khác không hiểu tại sao, họ sao có thể không biết? Khi gần tới thành Nặc Lạp, đế hậu nhớ ra thân phận Thất công tử năm xưa, nhất định đòi mặc trang phục nam nhi màu trắng đóng giả Thất công tử, đế quân nghĩ tới thời gian đó đế hậu rời xa hắn, nữ cải trang nam chơi đùa vui vẻ trên giang hồ, trong lòng rất rầu rĩ.



Hơn nữa đế hậu mặc trang phục nam nhi màu trắng quả nhiên rất có phong thái, đế quân rõ ràng đang ghen, sợ có quá nhiều ánh mắt nam nhân bị đế hậu thu hút.



Đáng tiếc, đế quân yêu vợ hơn cả mạng sống không thể phản đối đế hậu.



Đương nhiên họ cũng tự động quên đi việc tối qua đế hậu kéo theo đế quân lén lút vào rừng hy sinh gì đó, dù sao thì khi trở về đế lực toàn thân không chút sức lực, vùi mặt trong ngực đế quân để hắn bế lên xe ngựa.



Khi đó, Chiến Hoàng vẻ mặt lúng túng khuyên đế quân, nói ba tháng đầu tốt nhất không được làm chuyện đó?



Đế quân lập tức liếc mắt muốn giết người.



"Không ngờ vẫn còn có thể gặp lại, Tiêu lão gia chủ, Đại Ngưu." Lâu Thất được Trầm Sát bế xuống xe ngựa, tự động bỏ qua cách xuất hiện yếu ớt của mình, nhìn Tiêu Hỏa và Đại Ngưu, mỉm cười gật đầu với người nhà Tiêu gia sau lưng họ.



Tử Vân Hồ U U lao đi, lập tức nhảy lên vai Trần Thập, kêu hai tiếng u u với Tiêu Hỏa.



Lão già, lão còn nhớ khi xưa lấy máu của bổn hồ ly rèn kiếm không?



Thật hiếm có, Tiêu Hỏa lại hiểu được ý của nó, vội vàng chắp tay chào hỏi nói: "U U tiên hồ xem ra vẫn rất có thành kiến với lão phu, ha ha."



"Có thể rèn kiếm cho bổn đế quân, nó dám có ý kiến gì?" Trầm Sát liếc nhìn nó.



"U u."



U U lập tức cúi đầu, vâng vâng, ngươi mạnh ngươi nói sao thì là vậy! Nó không so đo với bá vương.