Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Chương 53 : Chợt nghe mưu đồ bí mật hoảng sợ

Ngày đăng: 06:48 19/04/20


Tần Thư Dao cũng muốn ra ngoài đi dạo, nghe thấy lời này lập tức cười khom người: "Cháu gái đang nghĩ tới đó, không nghĩ tới tổ mẫu đã lên tiếng trước. Quả nhiên là tổ mẫu hiểu cháu gái nhất.



Tần lão phu nhân được dỗ vui mừng cực kì, cười không khép miệng lại được.



Tần Thư Dao mang theo hai người Tần Minh Hi và Tần Khả Cầm ra ngoài thôn trang, bởi vì người trong thôn trang không xấu, một ít người đi săn thú, còn một ít người vội vàng muốn chiêu đãi Tần lão phu nhân, cho nên cũng không có người nào đi theo bọn họ.



Hơn nữa Tần lão phu nhân cũng không cho bọn họ đi xa, cho nên Tần Thư Dao chọn dòng suối nhỏ thấy ban nãy, bên cạnh dòng suối nhỏ không hề thiếu những tảng đá lớn, lại cách đó không xa dường như có không ít cây ăn quả.



Tần Minh Hi đợi ở trong nhà đã sớm ngu ngơ chán ngấy, đến vùng núi này lập tức như điên rồi, hướng về phía trước.



Tần Thư Dao thấy nó như thế, chỉ nói với Lập Đông và Lập Thu kẻ sai vặt bên người Tần Minh Hi: "Mau trông coi chủ tử các ngươi, nếu xảy ra chuyện gì, ta sẽ không tha cho các ngươi. Nhớ kỹ, ngàn vạn lần đừng để cho Tứ thiếu gia đi quá xa."



Hai người Lập Đông và Lập Thu nghe được, thì hốt ha hốt hoảng đuổi theo Tần Minh Hi.



Tuy rằng thân thể Tần Khả Cầm đã tốt không sai biệt lắm, nhưng thân thể vẫn còn có chút suy yếu, chỉ đi được một đoạn đường đã có chút thở hổn hển.



Tần Khả Cầm chỉ vào ngôi đình cách đó không xa, nói: "Tỷ tỷ, không bằng chúng ta đi tới ngồi trong đình."



Tần Thư Dao lại nhìn thấy trong đình hình như còn có hai bóng người, nàng không nghĩ sẽ đi qua, chỉ thấy sắc mặt Tần Khả Cầm có chút tái nhợt, thì cũng gật gật đầu mang theo nàng đi qua.



Chính là đi vào đình mới phát hiện, thì ra hai bóng người trong đình, lại là Hàn Thế Quân và một gã sai vặt của hắn.



Hàn Thế Quân nhìn thấy Tần Thư Dao cũng hơi sửng sốt, hắn vội vàng cúi chào nói: "Sao Tần cô nương lại ở chỗ này?"
Đường núi ở đây không có giấu vết người giẫm qua, cho nên đường không dễ đi. Tần Thư Dao nâng váy đi hơn mười thước, mới đi tới bên cạnh cây đại thụ kia, may mắn cây đại thụ kia vừa vặn đang ở chỗ dưới dốc, mà đám người Tần Thư Dao lại ở trên dốc, cho nên vươn tay là có thể hái được.



Tay chân Tĩnh Nguyệt nhanh nhẹn, sau khi đến gần lập tức vươn tay hái được hai quả, Tần Thư Dao cũng cảm thấy chơi vui, cũng hái được một quả.



Nhưng vừa mới hái xong, liền nghe được cách đó không xa truyền đến tiếng nam tử thì thầm.



"Ngươi nói việc này là sự thật? Có thể có chứng cớ? Nếu Hoàng thượng biết nhất định sẽ giận chó đánh mèo sang Hoàng hậu!"di✣en✤danlequyd☼n☀c☼m



Giọng nói của nam tử kia hùng hậu truyền đến từ bên trong rừng cây, Tần Thư Dao nghe được rõ ràng, nhất thời trong lòng cảm thấy không tốt, đang muốn làm thế chớ có lên tiếng.



Nhưng Ngụy Tử một bên đã la lớn: "Là ai ở đó?"



Tần Thư Dao thầm kêu không tốt, vội vàng ra hiệu bằng mắt với Tĩnh Nguyệt, Tĩnh Nguyệt vội vàng lôi kéo ống tay áo Ngụy Tử. Ngụy Tử thấy sắc mặt Tần Thư Dao khó coi, bày ra vẻ mặt ủy khuất.



Xung quanh lập tức yên tĩnh trở lại, trong lòng bàn tay Tần Thư Dao đã rỉ ra một tầng mồ hôi mỏng, vừa nãy, câu nói kia nàng nghe được rõ ràng, người trong chỗ tối sợ là người trong hoàng cung.



Tần Thư Dao cầm lấy quả kia thật chặt, quay đầu bỏ chạy. Hiện tại nàng hi vọng nhất chính là đối phương không biết nàng là ai, may mắn nơi này không chỉ có một tòa thôn trang của Tần lão phu nhân.dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com



Có thể là vì đường núi khó đi, con đường này lại đều là cỏ dại, Tần Thư Dao mới vội vàng đi hai bước đã không cẩn thận té ngã.



Ngụy Tử không rõ chân tướng, kinh ngạc nói: "Tiểu thư, người cẩn thận một chút!