Đích Nữ Vô Song

Chương 55 : Tương kế tựu kế, di nương kinh ngạc

Ngày đăng: 15:13 30/04/20


Trong khuê phòng tối đen yên tĩnh, Bùi Nguyên Ca nghe tiếng động bên ngoài, nói với Chương Vân nằm cạnh hơi thở dồn dập nói: "Di nương đoán, Vương mama có tiến vào hay không?"



Trong giọng nói mang theo ý cười thản nhiên.



Trầm mặc hồi lâu, Chương Vân mới thấp giọng nói chuyện, giọng cực kì phẫn nộ: "Ngoài mặt mỉm cười, sau lưng đâm đao, thật ra ngươi rất biết vận dụng “tam muội” [*]. So với Thư Tuyết Ngọc, ngươi quả nhiên lợi hại, là ta đã xem thường ngươi! Đúng là rất thủ đoạn!" Chẳng trách hôm nay lôi kéo bà đánh song lục, lại hảo tâm ngủ lại, nguyên lai là có chủ ý này. Lợi hại được mất trong đó, Chương Vân há không biết cân nhắc? Trừ phi bà ta muốn kiếm củi ba năm thiêu một giờ, nếu không đành phải nuốt hoàng liên bọc mật ong này vào, bên trong đắng chát, nhưng vẫn phải nói với người ta rằng nó hương vị ngọt ngào.



[*] tam muội: cách gọi của đạo Phật, chỉ một phương pháp tu hành quan trọng: tâm trí thanh tịnh , dứt bỏ mọi ý niệm trần tục.



Chiêu giả bộ hiền lành này, bà ta trước kia thường dùng nó để đối phó Thư Tuyết Ngọc, thậm chí là Minh Cẩm, trăm lần hiệu quả cả trăm, không ngờ có ngày lại bị Bùi Nguyên Ca dùng chính nó gài bẫy.



"Di nương khen nhầm rồi, ta chẳng qua học theo di nương mà thôi!" Bùi Nguyên Ca mỉm cười.



Chương Vân hít một hơi thật sâu, cố gắng đè nén khát vọng cùng phẫn nộ trong lòng xuống, trầm giọng nói: "Ngươi có thể ngăn được ta lần này, nhưng ngươi có thể ngăn được lần sau, lần sau nữa sao? Loại thủ đoạn này nếu dùng nhiều, lão gia cũng sẽ nghi ngờ ngươi có rắp tâm khác? Ngươi có thể ngăn được ta cả đời sao?"



"Di nương yên tâm, thủ đoạn giống nhau, ta sẽ không sử dụng lại? Chiêu lặp lại, ngay cả ta cũng ngán, dĩ nhiên sẽ đổi chiêu khác cho đa dạng!"




Bùi Chư Thành cười sảng sang : "Được được được, không đùa Ca nhi nữa! Con hỏi thôn trang kia làm gì?"



"Là như vậy, Tử Uyển nói thân thể con ốm yếu, chỉ dựa vào thuốc bổ điều dưỡng cũng chưa chắc hoàn được, nếu được ngâm suốt nước nóng sẽ tốt hơn chút. Con nghe nói, phụ cận thôn trang của chúng ta ở Bát sơn có suối nước nóng, cho nên muốn hỏi phụ thân một chút, mong cha cho con đến thôn trang ở vài ngày! Nhưng phụ thân lại nghĩ đông nghĩ tây, giễu cợt con!" Bùi Nguyên Ca quyệt miệng, bộ dáng xinh đẹp đáng yêu.



Chỉ cần tốt cho thân thể của Ca nhi, Bùi Chư Thành dĩ nhiên không có ý kiến, nhưng mà...



"Trong khoảng thời gian này phụ thân có việc, không rảnh đi cùng con. Con đi một mình, ta lại không yên tâm!" Mặc dù gần đây Thư Tuyết Ngọc đối xử với Ca nhi không tệ, nhưng ông vẫn có chút lo lắng.



Bùi Nguyên Ca ra vẻ suy tư một hồi, đột nhiên vỗ tay nói: "Có, vậy để di nương đi cùng con. Dù sao những ngày qua sống chung với di nương, con cũng không nỡ xa di nương! Có di nương chiếu cố con, phụ thân yên tâm được rồi chứ? Có thị vệ Bùi phủ, lại có di nương chuẩn bị cho con, nhất định sẽ không xảy ra chuyện!" Nói xong, ôm lấy cánh tay của Chương Vân, bộ dáng cực kỳ thân thiết: "Đại tỷ theo Chương tiểu thư đến Khánh Phúc tự cầu phúc, nay đã hơn hai tháng, phụ thân cũng không nói gì, con muốn ở lại thôn trang có hai ngày mà người cũng không cho. Đây là phụ thân thiên vị!"



Hừ, không phải Chương Vân muốn thể hiện đối tốt với mình trước mặt phụ thân sao? Vậy cho bà ta cơ hội thể hiện đi! Bà ta cho rằng buổi tối không đến Tĩnh Xu trai, nàng sẽ không có biện pháp áp chế bà ta sao? Nực cười!



Nghe vậy, Chương Vân mặt mũi trắng bệch, vốn tưởng rằng mặt ngoài lấy lòng Bùi Nguyên Ca, Bùi Nguyên Ca sẽ không thể có cơ hội nhằm vào bà nữa, không ngờ ả lại tương kế tựu kế, dùng kế rút củi dưới đáy nồi (giải quyết tận gốc) ác độc như vậy! Phải cùng Bùi Nguyên Ca đến thôn trang ở, người không có ở Bùi phủ, bà còn tranh sủng gì nữa chứ?