Đô Thị Tàng Kiều

Chương 50 : Cô gái xinh đẹp

Ngày đăng: 10:50 18/04/20


Ngày hôm sau, lúc Diệp Lăng Phi tỉnh dậy thì Tần Dao đã đi rồi. Trương Vân chuẩn bị bữa sáng rất ngon, Diệp Lăng Phi vừa ăn trứng vừa hỏi:



- Trương Vân, đêm qua các cô nói chuyện gì thế?



Trương Vân cười nói:



- Nói chuyện về anh đấy Diệp tiên sinh, nàng kể lần trước anh có cứu nàng.



Trương Vân vừa nói vừa nhìn khuôn mặt của Diệp Lăng Phi.



- Trên mặt tôi có cái gì à?



Diệp Lăng Phi cảm thấy lạ, hỏi.



Trương Vân vội vàng nói:



- Diệp tiên sinh, tôi chỉ là đang nghĩ, có chuyện không biết có nên nói ra hay không?



Diệp Lăng Phi ăn xong hai quả trứng, uống một chén bánh kem, đã cảm thấy no, rồi nói:



- Trương Vân, cô lúc nào cũng như thế này, có chuyện gì thì cứ nói.



- Diệp tiên sinh, tôi thấy Tần Dao thích anh. Đêm qua, nàng liên tục nhắc đến anh. Nhắc đến cái nơi hai người vừa đi đến, nàng nói mãi không thôi.



Diệp Lăng Phi cười ha hả, hắn đứng lên, cầm lấy chiếc áo khoác mặc lên người.



- Trương Vân, đừng nghĩ bậy, lúc đó, tôi và nàng không có chuyện gì đâu.



Diệp Lăng Phi khẽ lắc đầu nói:



- Đến một lúc nào đó cô sẽ hiểu, thích một người cũng chưa hẳn là yêu đâu.



Lúc Trương Vân còn đang suy nghĩ về những lời Diệp Lăng Phi nói, thì Diệp Lăng Phi đã mở cửa, đi ra khỏi nhà.



Diệp Lăng Phi lái xe qua nhà ga số 15 thì thấy Đường Hiểu Uyển cầm túi xách, mặc một bộ đồ mầu đen đang đứng đợi ở nhà ga số 15. Có rất nhiều người đứng ở nhà ga, tất cả đều có vẻ vô cùng sốt ruột, Đường Hiểu Uyển liên tục giơ tay trái lên nhìn đồng hồ. Diệp Lăng Phi dừng xe ở xa, mở cửa sổ, gọi:



- Hiểu Uyển, đi nhờ xe không?



Đường Hiểu Uyển vừa nhìn thấy Diệp Lăng Phi, vô cùng hài lòng, trên mặt lộ vẻ tươi cười. Cầm theo túi xách, chạy đến chỗ Diệp Lăng Phi. Hôm nay nàng mặc váy, nàng vừa chạy bộ ngực nàng vừa nhấp nhô, phập phồng, khiến cho hơn một nửa số đàn ông đang đứng đó đều chăm chú nhìn vào bộ ngực của Đường Hiểu Uyển.



Diệp Lăng Phi thấy trong người ngứa ngáy, thầm nghĩ:



- Cô gái này nhất định là có rất nhiều người thích, xinh đẹp, khả ái, nhất là có một bộ ngực đầy quyến rũ, sức hấp dẫn của cô gái xinh đẹp này quá lớn.




Lý Khả Hân đang định từ chối, thì Đường Hiểu Uyển đang thở hổn hển tiến vào trong tòa nha, bộ ngực phập phồng của nàng khiến cho toàn bộ nam nhân viên trông tập đoàn phải chăm chú nhìn nàng. Đường Hiểu Uyển chạy một hơi đến chỗ Lý Khả Hân, chào hỏi:



- Chị Khả Hân, đi làm sớm thế.



- Hiểu Uyển, ngủ dậy muộn à?



Lý Khả Hân thấy ánh mắt Đường Hiểu Uyển đang nhìn Diệp Lăng Phi, miệng nàng cười cười, căn dặn:



- Ngủ dậy sớm một chút, sẽ không phải đi làm muộn.



- Vâng, cảm ơn chị Khả Hân.



Đường Hiểu Uyển lộ vẻ tươi cười.



- A, Hiểu Uyển, vừa đúng lúc.



Diệp Lăng Phi cười nói:



- Hiểu Uyển, tôi vừa nói với Khả Hân, tối hôm nay muốn ra ngoài thả lỏng một chút, đi hát, đi nhảy, cô có hứng thú không?



- Được chứ.



Đường Hiểu Uyển không suy nghĩ gì đã đồng ý ngay, nàng kéo tay Lý Khả Hân, cười nói:



- Chị Khả Hân, chúng ta cùng đi nhảy nha.



- Đến chiều hãy nói, tôi không biết biết có thể hoàn tất đơn đặt hàng của người khách hôm trước không.



Dựa theo tính cách của Lý Khả Hân thì chắc chắn nàng sẽ thẳng thắn cự tuyệt Diệp Lăng Phi, chuyện xảy ra tối hôm đó, đến bây giờ nàng vẫn còn nhớ rất rõ, đối với Diệp Lăng Phi tâm tình của nàng hết sức phức tạp. Nhưng Đường Hiểu Uyển muốn đi, nàng cũng không muốn làm cho Đường Hiểu Uyển thất vọng, ở chung với nhau lâu như vật, nàng coi Đường Hiểu Uyển như là em gái của mình, cần phải chiếu cố, bởi vậy nàng rất quan tâm đến Đường Hiểu Uyển. Lý Khả Hân trả lời như vậy thì có nghĩa là 80% sẽ đi.



- Cứ quyết định như vậy đi.



Diệp Lăng Phi cười ha hả nói.



Lý Khả Hân hừ một tiếng, nói:



- Tôi vẫn chưa có đồng ý đi, Hiểu Uyển, chúng ta đi.



Nói rồi kéo Đường Hiểu Uyển đi vào thang máy.



Diệp Lăng Phi cười, hắn đương nhiên hiểu Lý Khả Hân cố ý làm khó mình. Vừa nghĩ đến buổi tối hôm đó hôn môi Lý Khả Hân ở trong xe, trong lòng Diệp Lăng Phi lại cảm thấy ngứa ngáy.