Dục Uyển

Chương 7 : Có muốn nó không

Ngày đăng: 16:36 30/04/20


Hoắc gia là một đại gia tộc đứng đầu của Á Lạp Tân, mức độ giàu khủng và khối tài sản kếch xù mà họ sở hữu được các nhà Kinh Tế học ước tính là một con số thiên văn, không ai biết họ giàu đến mức nào chỉ biết họ rất rất giàu.



Quyền lực của Hoắc gia còn hơn cả tổng thống của quốc gia này , không quá chút nào khi nói Hoắc gia nắm trong tay cả Á Lạp Tân.



Biệt thự Hoắc gia.



“ Ưm...m...!!!”



“ Áh...áh ...h..h.!!!”



Sáng nào cũng phải nghe thấy những tiếng thở dốc, những âm thanh phanh phách kịch liệt phát từ trong phòng ngủ của ba vị thiếu gia. Tất cả người hầu ở đây nghe riết rồi quen tai. Bọn họ dần miễn nhiễm với những âm thanh loại này.



“Hoắc quản gia! có thể dọn điểm tâm lên được chưa”



“ Mười lăm phút nữa” Hoắc quản gia giơ tay lên, nhìn xuống đồng hồ



“ Dạ!”



Ba mươi phút đã trôi qua, từ khi cô giúp việc bước vào phòng đánh thức ba vị thiếu gia dậy. Theo như lão dự đoán, có lẽ là mười năm phút nữa những âm thanh này sẽ kết thúc. Bởi vì đó là lúc Hoắc chủ tịch và Hoắc phu nhân thức dậy.



Tiếng thở đứt quãng, tiếng rên rĩ lại phát ra...



“Ưm..m..!!!”



“Áh...á..!!!”



Hoắc quản gia chỉ biết lắc đầu mà đi.



-------------------




“ Không ......em không có”



Dục Uyển vì bị đoán trúng nên thẹn quá muốn bỏ chạy, nhưng bị Hoắc Phi kéo lại.



“Không có sao...vậy để tao kiểm tra xem mày có nói dối không” Hắn kéo hai tay Dục Uyển đặt lên cao, rồi vén váy của cô lên, sờ vào đáy quần lót. Cảm giác chất dịch nhày ướt át, hắn lại cười phá lên, giơ ngón tay đang chính chất dịch lên cho Hoắc Luật và Hoắc Khiêm xem.



“ Hai anh xem..nó đúng là dâm đãng, chỉ nhìn chúng ta làm tình mà nó đã chảy nước nhiều như vậy”



Đáng lý ra Dục Uyển sẽ phải cảm thấy xấu hổ vì điều này, nhưng cô lại cảm thấy rất kích thích khi được Hoắc Phi chạm vào, nước chảy lại nhiều hơn, ngay cả Hoắc phi còn nghe được cả âm thanh xấu hổ đó khi đứng gần Dục Uyển.



“Đúng là lẵng lơ.”



Hoắc Phi từng chơi qua rất nhiều đàn bà nhưng dâm đãng như con nhỏ này thì hắn chưa gặp bao giờ, hắn vừa cười cợt vừa đưa dục vọng lắc lư về phía Dục Uyển



“Có muốn nó không..”



Trước lời mời gọi ngọt ngào của Hoắc Phi, Dục Uyển bắt đầu động tâm, dục vọng thẳng tấp của hắn thật có sức mê hoặc. Dục Uyển bắt đầu dao động mà không kìm được.



Hoắc Phi mỉm cười rồi rồi hất tay cô ra.



“nằm mơ cũng đừng có nghĩ đến..nhìn lại mày đi, bộ dáng thật hạ tiện không ai bằng”



Hắn vừa nói xong đã đạp Dục Uyển ra khỏi phòng, còn đóng cửa sập lại.



“ Ầm...m..!!!”



****** hết