Gặp Nhau Lúc Thời Gian Yên Lặng

Chương 11 :

Ngày đăng: 20:33 19/04/20


An Ninh nhanh chóng vẽ xong tranh gửi cho Nhất Thể Cơ.



Nhất Thể Cơ thật lâu không rep lại, cuối cùng Quân Duyệt không biết từ đâu đột nhiên nhảy ra.



Quân Duyệt (tình địch): Diệp Tử, Nhất Văn nhờ tôi nói với cậu, banner rất tuyệt!



Diệp Tử: Sao cô ấy không tự nói với tôi?



Quân Duyệt (tình địch): Tôi cũng không biết, em ấy đang ở bên kia khóc sướt mướt, nói mãi không nên lời.



Diệp Tử: ……..



Mọi việc tiến hành rất thuận lợi, kịch đã bắt đầu thu âm, An Ninh chờ không được đem hết âm của An Liễu mang đi nộp, căn bản nhớ không rõ An Liễu dặn mình thế nào, thiếu chút nữa ED cũng mang tới nộp luôn, nếu không vì chút lý trí còn sót lại, phỏng chừng đã bị bại lộ rồi (ED: ending, nhạc kết)



Nhất Thể Cơ: ……Sao mấy người bừng bừng huyết chiến vậy?



Hà Liễu Triêu Phong:?



Nhất Thể Cơ: Cậu là người thứ 3 nộp âm, trước cậu năm phút Quế Hoa cũng vừa nộp. Quy Ẩm sáng sớm nay đã giao âm, sau đấy thì Diệp Tử nộp banner. Sao tổ kịch ta đột nhiên khí thế vậy?



Quế Hoa và Quy Ẩm đều đã nộp rồi?



Bản cậu gửi đi vốn được thu âm từ trước, đương nhiên sẽ gửi sớm, thế nhưng hai người kia, sao lại nộp sớm vậy? Chẳng lẽ tối qua Quy Ẩm cũng không ngủ sao.



An Ninh nhìn tên Quy Ẩm trên màn hình, trong lòng nảy lên những cảm xúc không tên gọi.



[Cái người Phong Diệp kia, cả đời này mình cũng không vượt qua nổi] So với Phong Diệp, Quân Duyệt chẳng có chút lực sát thương nào.



Hà Liễu Triêu Phong: ……..Tôi và các bạn nhỏ thân mến đều shock ngây người..



Nhất Thể Cơ: haha!!!!!!!!!!!!



Nhất Thể Cơ: ……..



– a đợi một chút..



An Ninh đợi một lúc lại đợi một lúc, phải thật lâu sau Nhất Thể Cơ mới rep lại.



Nhất Thể Cơ: ……..



– anh và các bạn nhỏ thân mến đều soái ngây người!!!!!!!



Cái gì?



Nhất Thể Cơ: Đủ âm thu rồi……..



Hà Liễu Triêu Phong: Cái gì cơ?



Nhất Thể Cơ: Đủ âm thu rồi!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!



Hà Liễu Triêu Phong: Tôi không tin!



Nhất Thể Cơ: Tui cũng không tin! Đây là kỳ tích!!!!!!!!!!!



– hiện tại mọi thứ đều đã sẵn sàng, chỉ chờ phản âm! Suốt mấy năm nay đây là lần đầu tiên tui cảm động đến vậy! Tui muốn tới diễn đàn khoe a! Tui muốn đi khoe..



An Ninh không biết nên cảm thấy thế nào, mọi người, thật sự là quá tuyệt.




Kiến Phùng Sáp Côn: Không chỉ có hai chúng tôi.



Thanh Minh: Nhưng mà, đúng là bây giờ chỉ có hai chúng tôi.



Diệp Tử: Kiến Phùng Sáp Côn, anh muốn bán đồ sao? Sao vậy?



Kiến Phùng Sáp Côn: Bởi vì người dùng bây giờ đã không còn là cậu ấy.



Nhân vật Kiến Phùng Sáp Côn giơ tay lên làm một động tác, thấy được hai người một nam một nữ



Người nữ tên Hà Liễu Triêu Phong, ngọt ngào gọi người nam hai tiếng lão công.



An Ninh ngẩn người, lập tức mở tài liệu liên quan đến trò chơi ra. Đăng nhập bị thất bại, một lần nữa vẫn bị thất bại.



An Ninh cũng không tức giận, quay lại phần đăng ký tiến hành sửa mật mã.



Lần đăng nhập này đương nhiên thành công.



Đôi nam nữ kia đang nói chuyện vui vẻ, người nữ đột nhiên bị out, sau đó ánh quang rực rỡ hiện lên, lại một lần nữa xuất hiện.



An Ninh nhìn thoáng qua hành trang, cây Long Côn màu vàng yên tĩnh nằm trong góc được khóa lại.



An Ninh nhìn nhân vật nam kia đứng bên cạnh nói bô bô gì đó. Trực tiếp hướng đến phía nhân vật hòa thượng.



Người nam như phát hiện ra gì đó, đột nhiên rút kiếm đâm về phía nhân vật nữ.



“Hắc!” Thanh kiếm bị chặn lại, nam nhân cầm kiếm bị trọng thương.



Một tiên nữ y sư bay đến trước mặt hòa thượng. Tà áo bay lượn trong không trung, hình ảnh vô cùng diễm lệ. Không ít người đứng bên cạnh thở dài trông một màn này.



Thế giới này thật nhiều người bất lương, hack đồ của người đã chết, dùng rất vui sao?



Hà Liễu Triêu Phong: Hòa thượng, đây là tặng cho anh, nhận đi.



Y sư giao chiếc côn vàng cho hòa thượng, cây côn xếp hạng hai trong số vũ khí mạnh nhất, An Liễu tốn không ít ngày mới luyện thành được.



Hòa thượng cầm chiếc côn Thiếu Lâm đang phát quang, mở to hai mắt nhìn bóng nữ nhân bay lượn uyển chuyển tựa hồ điệp.



Hà Liễu Triêu Phong: Quên mất.



Kiến Phùng Sáp Côn: …….



Thanh Minh: Quên…



Hậu kỳ hoàn thành bản kịch thử sau ba ngày. Mọi người ở YY mong ngóng phát kịch.



Cuối cùng kịch thử cũng được phát. Suốt thời gian đó mọi người đều im lặng, thẳng đến khi phát xong.



“Thật là tuyệt Cảm giác rất tuyệt a ” Nhất Thể Cơ không khỏi kích động.



“CV đều rất đẳng cấp, tạo cảnh cũng rất tuyệt, Nói Mớ nè, giọng cậu dễ thương quá XD!”



[Không đúng.]



Dã Cúc đang định nói, lại thấy trên bình luận hiện lên một câu.