Gian Khách

Chương 2163 : Súng lớn (Hạ)

Ngày đăng: 01:15 19/04/20


Không có điểm yếu, cho nên kiên cường, không có chuyện gì sợ hãi, nửa đêm gió lạnh đập vào cửa sắt, cũng có thể bình yên đi vào trong giấc ngủ... Hôm nay hai mẹ con đang nằm trong phòng bệnh của Bệnh viện Trung ương Lục quân kia, mặc dù là đáng thương, đáng tiếc, nhưng chuyện đó cũng hoàn toàn không có quan hệ gì với Hứa Nhạc cả, thậm chí có thể nói, vai trò của hắn trong chuyện này có thể nói là một nhân vật cực kỳ đáng khen, đáng nêu dương nữa.



Vị Tướng quân ngồi sau cái bàn làm việc kia rất rõ ràng về chuyện này, cho nên theo đạo lý mà nói, Hứa Nhạc đối mặt với cha của Trâu Úc, cũng không có cái gì phải cảm thấy khẩn trương cùng với áp lực mới đúng. Nhưng mà khi hắn đến trước cái bàn làm việc, trầm mặc một chút, thực hiện một tư thế chào theo tiêu chuẩn quân đội, vẫn như trước cảm giác thấy trong căn phòng có chút đơn giản và rộng lớn này, dưới chân là tấm thảm lông màu đỏ êm mịn cùng với vách tường màu vàng kẻ dọc bốn phía, có một cỗ áp lực cùng với khẩn trương vô cùng.



Hắn có một cảm giác giống như ngày hôm đó tại phía dưới chân núi Mạc Sầu, lần đầu tiên gặp được Thai Phu Nhân. Thế nhưng cảm giác ngày hôm nay lại càng rõ ràng hơn, càng ngưng trọng hơn. Vị Tướng quân mái tóc hoa râm đang ngồi phía sau phòng làm việc, ở một nơi tràn ngập hơi thở, khí tức quân nhân như ở Khách sạn Vân Hậu này, có vẻ không giận mà uy.



Phó Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng là một thành viên quan trọng bên trong Nội các, nên trong hệ thống chính trị của Liên Bang cũng có thể xem như là một nhân vật đỉnh cao. Nhưng nếu bàn về thực lực chân thật mà nói, kỳ thật còn xa mới có thể so sánh được với các Tư Lệnh tại các Đại khu, hoặc là vị Nữ Tướng Quân quân hàm 3 sao kia ở trên Hạm Đội Vũ Trụ.



Nhưng mà vị Trâu Phó Bộ Trưởng ngồi phía sau bàn làm việc này lại hoàn toàn bất đồng.



Sau sự kiện ám sát tại Sân vận động Lâm Hải Châu hồi đầu năm, Phó Bộ Trưởng Dương Kính Tùng đã tự sát mà chết, Tổng Thống Tịch Cách tiên sinh vì bình ổn sự kiện này, vì muốn có một cái để giao phó lại cho Thai Gia, Trâu Ứng Tinh thuận thế thành chương mà ngồi lên vị trí này. Xét về nhân tố chính trị, việc giành được vị trí này từ những lợi ích trao đổi mà có kia, ở trong Quân đội Liên Bang, luận tư cách mà nói, rất khó để có thể nhận được sự tôn trọng từ phía quân nhân Liên Bang. Thế nhưng chỉ có điều chỉ mới trải qua thời gian nửa năm sắp xếp, ông ta liền bắt đầu ổn định lực ảnh hưởng cùng với uy vọng của chính mình bên trong quân đội. Điều này đủ để chứng tỏ năng lực làm việc của vị Tướng quân bề ngoài trầm mặc này cũng không hề tầm thường.



Nếu cũng chỉ có như vậy thì cũng không có gì đáng nói, nhưng vấn đề hiện tại chính là, ai cũng đều biết năm nay sau khi cuộc Tổng tuyển cử Tổng Thống hoàn tất, nếu như Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ thành công trúng tuyển Tổng Thống, vị nam nhân ngồi phía sau bàn làm việc này mặc định sẽ trở thành Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng. Chỉ có điều là vẫn còn thiếu một chút danh chính ngôn thuận. Trừ phi xảy ra đại chiến nào đó, Tổng Thống tiên sinh sẽ đích thân mặc vào bộ quân phục Nguyên Soái, thì ông ta liền biến trở thành đại diện cao nhất của Quân Đội Liên Bang...



Hứa Nhạc im lặng đứng ở trước mặt Trâu Ứng Tinh. Trâu Ứng Tinh tựa hồ là đang xử lý một vản văn kiện khẩn cấp nào đó, hoặc là ông ta tựa hồ thuần túy là muốn để cho gã thanh niên này đứng ở đó đợi một chút mà thôi. Bất luận là loại ý đồ nào, Hứa Nhạc quả thật cũng không thèm để ý tới, hắn vừa vặn lợi dụng khoảng thời gian yên lặng này, để quan sát đối phương một chút, ổn định lại tâm tình của mình một chút nữa.



Đứng ở trước mặt nhân vật tương lại sẽ là đệ nhất nhân của Quân đội Liên Bang, bất cứ ai cũng đều sẽ có một chút khẩn trương.



Mười mấy năm trước, quân viễn chinh của Liên Bang đã thành công phá hoại được một tinh cầu tài nguyên của Đế Quốc, thì đột nhiên một trận nổ mạnh kinh thiên động địa xảy ra, hủy diệt hoàn toàn hy vọng rút lui an toàn của quân viễn chinh, các chiến sĩ Quân đội Liên Bang chết thảm khốc. Điều kiện tiếp viện khó khăn, vào thời khắc cực kỳ nguy hiểm khi Quân đội Đế Quốc tập kích đến, bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra tình trạng toàn quân bị tiêu diệt... Ngay trong thời điểm này, Trâu Ứng Tinh, lúc đó chỉ là Chủ nhiệm lâm thời của Cục Hậu Cần Quân đội trong Liên Quân tác chiến mà thôi, đã mạo hiểm bất chấp sự trừng phạt của Tòa án Quân sự, mạnh mẽ hạ mệnh lệnh cho ba hạm đội dân vận chạy nhanh đến tinh cầu kia, mạnh mẽ xâm nhập thẳng vào chiến trường ác liệt... Kết quả cuối cùng lấy việc hy sinh hai hạm đội dân vận cao cấp, thế nhưng đã có thể tập họp lại toàn bộ tàn quân của đội quân viễn chinh, tổ chức lại, lập nên một tầng phòng ngự hiệu quả, giúp cho toàn quân có thể trang thủ được một ít thời gian để rút lui.



Hứa Nhạc trong lòng âm thầm nhớ lại những thành tích vĩ đại của vị Tướng quân âm trầm trước mặt mình. Một lần nóng nảy hạ mệnh lệnh một cách cương quyết năm đó, đã giúp cho Trâu Ứng Tinh kiếm được một vị trí không nhỏ trong lòng đám Quân đội Liên Bang...
- Tính cơ động của robot quân đụng nếu có thể tăng cao gấp đôi, như vậy tác dụng mà nó có thể tạo thành trong chiến tranh có thể tăng lên đến gấp chục lần...



Trâu Phó Bộ Trưởng dùng loại ánh mắt gây ra áp lực mười phần nhìn chằm chằm Hứa Nhạc, nói:



- Trong thiết kế ban đầu của Bộ Công Trình Quả Xác, công suất cao nhất của con robot MX, có thể so với con robot M52 hiện tại tăng cao gấp bốn lần... Cậu nên hiểu rõ ràng điều này đại biểu cho cái gì... Tôi năm xưa khi còn làm việc tại Căn cứ Lắp ráp Quân khí, cũng từng có giao tiếp không ít với các nhân vật trong Quả Xác các cậu, cho nên tôi hiểu rất rõ ràng tầm quan trọng của chuyện này. Trên thực tế bên trong Quân đội cõ người cũng rất rõ ràng, MX chính là lưỡi dao vô cùng sắc bén trong cuộc chiến tranh tương lai giữa Liên Bang cùng với Đế Quốc. Đây là một khẩu súng lớn mà chúng ta mấy năm nay vẫn không ngừng chờ đợi cùng với mong mỏi... hy vọng cậu không để cho chúng ta thất vọng.



Chỉ đơn giản một câu như vậy nói ra, lại giống như một ngọn núi Thái Sơn trực tiếp ép xuống. Chúng ta theo như lời của Trâu Phó Bộ Trưởng nói, tự nhiên chính là những Tướng lãnh trên mình gắn đầy công huân trong Quân đội Liên Bang, khiến cho người ta sợ hãi, cũng có thể là chính bản thân vị Quân Thần kia của Phí Thành Lý Gia... Hứa Nhạc đột nhiên cảm giác thấy trên hai vai của mình có chút nặng nề.



- Ta không quan tâm đến kết quả cuộc Tổng tuyển cử Tổng Thống, ta cũng không để ý đến đám Khoa học gia bên trong Viện Khoa Học Liên Bang kia có thể gây ra chuyện buồn cười gì... Ta chỉ để ý đến MX mà thôi...



Trâu Phó Bộ Trưởng lạnh lùng nhìn hắn:



- Ta là một gã quân nhân, chỉ cần con robot này có thể thuận lợi ra đời, bất luận là so Viện Khoa Học Liên Bang hay là Bộ Công Trình, ta đều sẽ cảm kích hắn.



Hứa Nhạc không biết vị trong lời nói của vị Tướng quân trước mặt kia có bao nhiêu phần chân thật, nhưng nếu là thật sự, trong lòng hắn đột nhiên nảy sinh ra một tia kính sợ... Liên Bang có rất nhiều nhân vật anh hùng, nhất là trong Quân đội. Loại người không nghĩ đến công trạng, đến tiền đồ này, trong lòng chỉ suy nghĩ đến lợi ích của Liên Bang, loại thiết huyết quân nhân này, kỳ thật mới có thể khơi mào nên vô số cây súng tinh thần vĩ đại. Hắn khẽ cúi đầu, biết rõ ràng có lẽ cha của Trâu Úc thật sự không biết mình đã từng đột tay động chân trong hệ thống số liệu trung tâm kia, nhưng cuộc gặp mặt hôm nay, đối phương đã theo thói quen bắt đầu lên tiếng cảnh cáo hắn, cũng không cần đem vấn đề cá nhân của mình, biến thành vấn đề lớn liên quan đến tiền đồ của cả Liên Bang...



- Tôi sẽ nắm chặt thời gian...



Hứa Nhạc ngẩng đầu lên, thật sự nhìn ra một tia mỏi mệt hiện rõ ràng trên mặt vị Tướng Quân kia, khẽ trả lời.