Hệ Thống Dưỡng Thành Nữ Chủ

Chương 18 : Huấn luyện dị năng

Ngày đăng: 19:10 18/04/20


Tần Y Y ở thư thư phục phục ngủ mười mấy giờ, rốt cục cảm giác được tinh thần lực đều đã trở lại, bởi vì thời gian ngắn này chưa từng ăn qua một bữa ngon lành, Tần Y Y quyết định làm đồ ăn ngon đểtự thưởng cho mình. Đầu tiên vào phòng bếp uống một ly sữa, để nhuận cổ họng, trong không gian có hơn mười con bò sữa, mỗi ngày đều sản xuất ra rất nhiều sữa, không gian sẽ làm bò tự sinh ra sữa, sau đó đặt ở phòng cất đồ, Tần Y Y ra ao bắt tôm và một con cá chép, đến khu đất trống bắt một con gà rồi trở về phòng bếp..



Một giờ sau nhìn trên bàn tôm rang, canh cá, gà bát bảo cung đình, đậu xào, đậu cô ve xào, Tần Y Y nháy mắt mỹ mãn . Tuy nàng không thể ăn hết đống đồ này nhưng đồ để trong không gian không có bị hư, lần sau làm đồ ăn giống như thế này mời luôn cả Lâm và tiểu Tuyết cùng ăn, dù sao về sau đều là bằng hữu, không có gì phải luyến tiếc mấy thứ này, lúc trước nàng có nói qua với anh em Âu Dương Lâm là lúc mạt thế đến nàng có không gian dị năng, bây giờ làm ra mấy thứ này cũng không có gì kì quái.



Ăn ba bát cơm lớn, trên bàn vẫn còn thừa một phần ba đồ ăn, Tần Y Y mới phát hiện hình như mỗi lần nàng tăng lên một cấp dị năng thì lượng cơm cũng đều tăng theo, nếu trước kia dù nàng có tập huấn vất vả như thế nào thì cũng chỉ ăn hết một bát rưỡi cơm. Sau khi ăn uống no đủ Tần Y Y đổi hoàn toàn quần áo lên núi huấn luyện dị năng. phóng tinh thần lực ra bên ngoài, cảm thụ vạn vật lấy nàng làm trung tâm bán kính 100 km, mỗi một ngọn cây cái lá, hoa cỏ chim muông, đều có thể thấy được rõ ràng, Tần Y Y ý đồ dùng tinh thần lực công kích cây cối, bởi vì tinh thần lực của nàng thuộc loại chế tạo ảo giác, cũng không am hiểu công kích, cho nên cho dù đã lên cấp ba cấp thấp, lực công kích chân chính cũng chỉ bằng cấp một, chỉ có thể thương tổn địch nhân vài phút. Tần Y Y muốn đem tinh thần lực của mình tập trung vào một điểm, bởi vì để chế tạo ảo giác nên có vẻ ảnh hưởng trong phạm vi lớn, cho nên nếu nàng có thể phóng tinh thần lực ra bên ngoài tập trung vào một điểm hẳn lực công kích rất lớn.




“Thất thần làm gì, nhanh ăn đi, nếu không ăn ta sẽ ăn hết đó.” Tần Y Y ngồi ở trước bàn trái một chén cháo phải một cái bánh bao thịt vừa ăn vừa nói, nàng ngủ một thời gian dài như thế sớm đã đói bụng, hai anh em họ lại chỉ nhìn mà không ăn. Âu Dương Lâm và Âu Dương Tuyết vừa nghe thấy thì lập tức ngồi xuống ăn đến lang thôn hổ yết, tuy không nói thêm lời cảm tạ nhưng trong lòng tràn đầy cảm kích , hiện tại là mạt thế cho dù trước mạt thế Tần Y Y có tích trữ đồ ăn thì bây giờ cũng đã dùng không ít nhưng hiện tại Tần Y Y có thể không chút do dự lấy đồ ăn ra cho hai anh em họ, phần tâm ý này đáng giá nhớ cả đời, ở trong lòng Âu Dương Lâm và Âu Dương Tuyết địa vị của Tần Y Y mỗi ngày đều tăng một cách chóng mặt.



Trên lầu ba người ăn bữa sáng ấm áp, dưới lầu không khí xung quanh mọi người đều hơi xấu hổ. Nhất là khi mọi người thấy đội trưởng đứng trước cửa sổ không biết là đang nghĩ gì, đều có cảm giác mạt thế thật sự đến rồi, đội trường cười đó, cười thật ôn nhu. Phải biết rằng đội trưởng đứng trước người ngoài đều để bộ mặt lạnh lùng còn ở trước mặt anh em bằng hữu cho dù có cười thì cũng chưa bao giờ cười ôn nhu như vậy, huống chi lúc huấn luyện đều được mọi người xưng tụng là đội trưởng mặt than, hiện tại cười khiến mọi người trong đội có cảm giác rét lạnh đáy lưng.“Khụ, diễn, cái kia thời gian không còn sớm .” Hoắc Lăng Hạo dưới ánh mắt van xin nài nỉ của mọi người kiên trì hỏi, Hoắc Lăng Hạo thật không muốn bị lão đại nhớ thương đâu , Tống Diễn lạnh lùng liếc mắt nhìn Hoắc Lăng Hạo ý cười khóe miệng nháy mắt biến mất. Hoắc Lăng Hạo bỗng nhiên cảm giác lạnh hơn , nhưng lại không thể nói thêm lời nào, mọi người đều đói rồi.