Kiều Thê Như Vân

Chương 7401 : Phạm nhân về(1)

Ngày đăng: 10:07 18/04/20


Một câu hỏi này vô cùng không khách khí, nhưng ai cũng không có truy cứu, vẻ mặt Trịnh Sở không khỏi đưa đám, nói: “Vừa rồi chúng ta đang nói chuyện này, rốt cuộc là ai, ăn được gan hùm mật gấu, lúc này lại khơi mào sự tình này.”



Mọi người cùng nhau tiến vào phòng, phân chủ khách ngồi xuống, bảo người đã đổi trà mới một lần nữa, Lí Bang Ngạn dùng âm thanh lạnh lùng nói: “Ngoại trừ Trịnh gia, còn có ai biết làm loại sự tình này?”



Huynh đệ Trịnh gia nhất thời không nói gì, Trịnh Sở nói: “Có lẽ là họ Thẩm kia chơi kế Chu Du đánh Hoàng Cái cũng chưa thể biết được.”



Nhưng Lí Bang Ngạn lại lắc đầu, chậm rãi nói: “Lúc đến, lão phu cũng đã nghĩ như vậy, nhưng bây giờ nghĩ lại, lại cũng chưa chắc, chuyện này ai gây ra, nhất định phải tra rõ, ai chịu mạo hiểm xét nhà diệt tộc, làm đầy tớ nguy hiểm cho họ Thẩm kia?



Chỗ hắn còn có mười mấy người sống, nếu gia tăng thẩm vấn, chẳng lẽ còn sợ bọn hắn không thành thật, cung khai tất cả chi tiết? Đến lúc đó, nếu là liên quan trở lại trên người Bình Tây Vương, chỉ sợ họ Thẩm trộm gà không được, còn mất nắm gạo, cho nên không phải là Bình Tây Vương.”



Trịnh Sở cảm thấy có lý, không khỏi cười khổ, nói: “ Lí Bang Ngạn đại nhân minh xét, thật sự không phải là Trịnh gia, mấy người huynh đệ chúng ta tuyệt không nói láo.”



Lí Bang Ngạn liếc nhìn chung quanh: “Vì sao Trịnh Nhị gia còn chưa tới?”



Trải qua Lí Bang Ngạn nhắc nhở một câu, rất nhiều người mới phát hiện, Trịnh Phú quả nhiên không đến, Trịnh Sở liền nói với một người gia đinh: “Đi, mời Nhị thúc đến.”



“Không cần mời.” Bên ngoài có thanh âm truyền tới, tiếp theo, người nói chuyện vượt qua bậc cửa tiến đến, sắc mặt như tro tàn, nói: “Những người đó là ta phái đi.”



Bọn người Trịnh Sở vừa nghe xong, sợ tới mức chén trà nhỏ trong tay cũng đều không ngừng rung động, nguyên một đám sắc mặt đột biến.



Trịnh Sở nói: “Nhị thúc, ngươi hồ đồ rồi, ngươi cũng đã biết, chỉ bởi vì bọn họ, sẽ đưa đến cho Trịnh gia chúng ta bao nhiêu tai họa hay không? Cơ nghiệp trăm năm của Trịnh gia, hôm nay sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.”
Khương Mẫn cười ha ha một tiếng, nói: “Điện hạ tuổi còn nhỏ, mới trải lần này đã bi quan chán đời, chẳng phải là làm cho Khương mỗ hổ thẹn sao.”



Thẩm Ngạo bĩu môi, nâng tinh thần lên, nói: “Chưa nói tới cái gì bi quan chán đời, chán ghét thì chán ghét, nhưng việc nên vẫn là phải đi làm, có người thì có giang hồ, ai cũng không trốn thoát, chuyện duy nhất bổn vương cần phải làm, là vĩnh viễn đắc thắng tại đây, không bao giờ xuống dưới, vĩnh viễn không bị người khác đánh ngã.”



Khương Mẫn gật gật đầu, nói: “Thư sinh đi thi đã phải đánh nhau cùng người, sau đó mới có thể có cơ hội đi vào con đường làm quan.



Đến đi vội vàng, thương nhân cũng phải cạnh tranh cùng người, mới có thể kiếm được gia tài nghìn quan, chính là người canh tác nông nghiệp, cũng muốn tranh đoạt nguồn nước cùng người hàng xóm, người như thế, gia đình như thế, mọi chuyện đều là như thế, cuộc sống nhân sinh trên đời mà muốn không tranh quyền thế, đây là si tâm vọng tưởng, điện hạ nghĩ như vậy là được rồi.”



Thẩm Ngạo cười ha ha một tiếng, nói: “Khương đại nhân hình như đang có cảm xúc?”



Khương Mẫn nghiêm nghị nói: “Sáng nay vừa mới nhận được tin tức, quả nhiên nói là có người tập kích Bình Tây Vương phủ, trong nội cung rất tức giận, trên nghị sự triều đình, bệ hạ đại phát lôi đình. Trong khoảng khắc, tình thế của điện hạ cũng đã nghịch chuyển, cho nên, lão phu thật sự bội phục đối với điện hạ, trong lúc mây mưa thất thường đó, liền chiếm cứ chủ động, hôm nay mặt ủ mày chau, nên là Trịnh gia.”



Thẩm Ngạo khẽ lắc đầu, nói: “Đây chỉ là đè sập một cây rơm rạ cuối cùng của Trịnh gia, muốn chính thức diệt trừ bọn hắn, chỉ dựa vào cái này còn chưa đủ.”



“Không đủ?” Khương Mẫn không hiểu ra sao, nói: “Lão phu nghe nói, bệ hạ đã muốn mở kim khẩu, nếu thẩm tra ra người giật dây, bất luận là ai, đều dùng diệt tộc để luận xử.”



Thẩm Ngạo thở dài một hơi, nói: “Hoàng thượng này tính tình rất mềm, Trịnh gia lại có Trịnh phi trong cung, bệ hạ gần đây rất cưng chiều, nếu Trịnh phi năn nỉ, dùng tính tình bệ hạ, chuyện này chưa chắc sẽ giải quyết được gì, chỉ sợ cũng sẽ không nghiêm trị, huống chi, cái này dù sao cũng chỉ là thủ đoạn trộm gà trộm cẩu, bổn vương muốn đường đường chính chính diệt trừ Trịnh gia.”



Khương Mẫn không khỏi động dung, nói: “Hẳn là điện hạ đã có mưu đồ?”