Kiều Thê Như Vân

Chương 782 : Anh em đến

Ngày đăng: 10:08 18/04/20


Triệu Đạt nổi giận đùng đùng, gào thét trong cung, rốt cục cũng phát tiết không sai biệt lắm, liền kêu một người nội thị đến, nói: “Chuẩn bị kiệu, chuẩn bị kiệu, tiến cung, đi gặp mẫu hậu, đi gặp phụ hoàng, Bình Tây Vương khinh người quá đáng, khinh người quá đáng.”



Đám Nội thị vội vàng đi chuẩn bị xa giá, lại có một nội thị nhắc nhở: “Sắc trời đã tối, bây giờ vào cung, chỉ sợ cửa cung đã đóng rồi!”



Triệu Đạt giơ tay ra, đánh cho nội thị một cái tát, hùng hổ nói: “Chính là leo tường, ta cũng vậy muốn vào cung!”



Hắn từ cửa chính đi ra, vừa muốn lên kiệu, lúc này, vài cỗ xe ngựa hoa lệ liền theo nhau mà đến.



Mấy chiếc xe ngựa này Tần Quốc công nhận ra, mượn hào quang ảm đạm, một người nội thị nói: “Là mấy vị điện hạ Phúc vương, Đường vương, Hứa Quốc công tới.”



Nội thị gọi ra vài người này, đều là huynh trưởng ruột thịt Triệu Đạt, Phúc vương lớn tuổi nhất, ngay cả nhi tử cũng không nhỏ hơn Triệu Đạt, vác bụng phệ từ trong xe đi xuống.



Kế tiếp chính là Đường vương gầy gầy, Đường vương cũng là người xưa nay ưa thích hồ đồ, chỉ là, hôm nay lại đứng đắn thần kỳ, về phần Hứa Quốc công, tuổi tác hơi nhỏ một chút, chỉ già hơn mấy tuổi so với Triệu Đạt, dưới hàm vừa mới mọc ra một ít râu ngắn, tóc chải vô cùng tốt.



Ba người xuống xe, Triệu Đạt thấy bọn họ, không thể không nghênh đón, nói: “Vương huynh, các ngươi biết không? Hừ, thiên hạ này không có vương pháp nữa rồi, ta đây là ruột thịt của phụ hoàng...”



Hắn nói đến một nửa, Phúc vương đã biến sắc, rõ ràng vung tay lên, hung hăng cho Triệu Đạt một bạt tai, trong hai tròng mắt lòe ra vẻ vô cùng tức giận.



Đường vương thấy vậy, vội vàng khuyên nhủ, nói: “Vương huynh, niên kỷ của hắn nhỏ, không hiểu chuyện, cần gì động thủ đánh hắn, sẽ làm hư hỏng tình cảm huynh đệ.”



Nhưng Hứa Quốc công kia lại là bộ dạng hờ hững, nói: “Khích lệ cái gì, ba huynh đệ chúng ta sớm muộn gì cũng phải chết trong tay của hắn, còn muốn liên quan đến cả mẫu phi, đánh hắn có lẽ là còn nhẹ.”




Triệu Đạt thế mới biết hậu quả rất nghiêm trọng, thì ra tưởng rằng một người Bình Tây Vương cũng không có gì không chống đỡ nổi, mình là thiên hoàng hậu duệ quý tộc, là huyết mạch Thiên gia, nhưng nghĩ lại lời Phúc vương nói, lập tức cảm giác không rét mà run.



So với Bình Tây Vương, hắn dù sao vẫn còn non lắm, sao có thể là đối thủ của cáo già Bình Tây Vương, hiện tại đao gác ở trên cổ, Triệu Đạt đến cũng mới ý thức được ba huynh trưởng ngươi một lời ta một câu rất chính xác.



Sắc mặt Triệu Đạt xám như tro tàn, lí nha lí nhí nói: “Cái này... Cái kia... Hiện tại... Bây giờ nên làm gì?”



Phúc vương nóng tính hơn một chút, vừa nhìn bộ dạng Triệu Đạt khúm núm, liền xìu đi nhiều, Thẩm Ngạo này luôn luôn là ai trêu chọc người đó không may, chính là hoàng tử, còn không phải bị hắn giết mấy người sao?



Trước mắt, Thẩm Ngạo dám đến công phủ bắt người, chắc chắn sẽ gán tội cho bốn hoàng tử, dùng tính tình hắn, đã đắc tội, vậy thì đắc tội đến chết, dứt khoát dẹp một ổ Phúc vương và ba hoàng tử.



Làm như vậy, không phải là tuyệt hậu hoạn cho Bình Tây Vương hắn sao? Dù sao hắn xưa nay to gan lớn mật, dám đi động Thái Kinh, dám giết Trịnh Quốc công, thậm chí địa vị ngang bằng thái tử, chính mình bốn hoàng tử, gần đây chính là bà ngoại không đau cậu không thương, chẳng lẽ còn có cái gì kiêng kị sao?



Bây giờ nên làm gì? Phúc vương nào biết đâu được? Hôm nay bãi đường rồi, nhưng ngày mai còn muốn tiếp tục thẩm xuống dưới, Triệu Minh hôm nay không cung khai theo lời Bình Tây Vương, ngày mai nhất định còn có thể được sao? Tiếp tục như vậy, kết quả cuối cùng chính là một sự kiện đột phát, diễn biến thành một đại án kinh thiên, mà người liên lụy vào bên trong, đừng nghĩ đến chuyện đi ra.



Phúc vương đóng lại mắt, ngồi ở trên mặt ghế, sinh ra một loại cảm giác không còn chút sức lực nào, hắn cũng không phải trưởng tử, cũng không được phụ hoàng sủng ái, cho nên trong lòng chỉ muốn làm một người thân vương an phận thủ thường, cả đời có vinh hoa phú quý để hưởng thụ.



Nhưng trước mắt, không nói đến cái Vương tước này, riêng tính mệnh có thể bảo toàn hay không, sợ cũng không biết được.



Phúc vương biết rõ thái tử bị Bình Tây Vương thu thập như thế nào, Đông cung so với hắn, quá đủ quý giá, hôm nay còn không phải bên ngoài được thưởng, kỳ thật đang đóng cửa tự trách sao? Mỗi ngày còn phải thành thành thật thật mà bị Bình Tây Vương kia giày vò.