Lạc Lối Trong Tim Anh

Chương 52 :

Ngày đăng: 10:08 18/04/20


Sau khi Giản Vi cùng Lâm Cẩn Ngôn đi lãnh chứng, đương nhiên sẽ ở cùng nhau.



Sau khi khai giảng mỗi  ngày chạy đi chạy lại giữa hai nơi vô cùng bất tiện, đơn giản dọn ra căn hộ gần ngay trường học.



Ngày chuyển nhà Lâm Cẩn Ngôn là người đảm đương chính vì Giản Vi khi đó đang ở trường học, Lâm Cẩn Ngôn dọn xong còn chụp ảnh gửi cho cô.



Giản Vi nhìn bức ảnh chụp kia không khỏi bật cười, trả lời Wechat của anh:" Em khi nào nói muốn ở cùng anh?"



Lâm Cẩn Ngôn:"???"



Giản Vi nhấp môi cười đáp lại:"Em phải ở lại trường, trường học không cho ở bên ngoài."



Lâm Cẩn Ngôn:"Không sao, anh giúp em xin với trường."



Giản Vi phẫn nộ sau đó gửi icon dao cho anh.



Lâm Cẩn Ngôn cười tủm tỉm sau đó còn gửi lại cho cô.



Advertisement / Quảng cáo



Giản Vi:" [lửa giận] Anh còn dám chém em?"



Lâm Cẩn Ngôn:"[ngoan ngoãn quỳ xuống]Không dám!"



Giản Vi:"Đem ván giặt đồ  của em lại đây!"



Lâm Cẩn Ngôn:"...........Ném......."



- --------------------



Vào lúc ban đêm. Lâm Cẩn Ngôn liền tới kí túc xá giúp Giản Vi thu dọn đồ. Kỳ thật, đến năm 3, năm 4 có rất nhiều người không ở lại trong trường, có người ở bên ngoài thực tập, có người bèn ở bên ngoài thuê nhà ôn tập để thi lên thạc sĩ.



Giản Vi tạm thời không thi lên thạc sĩ, nhưng cô muốn tìm một công ty để thực tập. Là một  văn phòng  tư vấn tâm lý trứ danh.



Văn phòng đều có những tiền bối trứ danh, Giản Vi vì muốn học hỏi thêm kinh nghiệm thực tế, học cả ngày theo các tiền bối chạy trước chạy sau, so với lúc đi học thì vô cùng bận.



Lâm Cẩn Ngôn nghẹn uất, vốn dĩ cho rằng sau khi kết hôn thì thời gian hai người dành cho nhau sẽ nhiều hơn trước, nhưng hiện tại không riêng gì anh bận, Giản Vi so với anh còn bận hơn.




Giản Vi cẩn thận suy nghĩ một chút biểu hiện của chính bản thân mình mấy ngày nay, công việc có chút bận....



Cô cười cười, lại ở trên môi anh hôn một chút lấy lòng, nói:"Em sai rồi, lần sau sẽ chú ý hơn."



Cô vừa nói, vừa lắc lắc cánh tay Lâm Cẩn Ngôn làm nũng:" Đừng nóng giận, sinh nhật mà được không?"



Giản Vi làm nũng khiến sự tức giận của Lâm Cẩn Ngôn cũng dần dần lui xuống, cúi đầu hung hăng hôn lên môi cô:"Lạnh nhạt anh lâu như vậy tưởng như vậy là xong sao?"



Giản Vi:"Chứ anh muốn thế nào?""



Lâm Cẩn Ngôn đem cô bế lên, bàn tay đánh vào mông cô, đanh giọng:" Đêm nay em đừng nghĩ tới chuyện ngủ!"



Giản Vi cười khanh khách hô to:"Đại hiệp tha  mạng!"



Lâm Cẩn Ngôn ôm cô đi đến phòng tắm, cười nói:" Kêu cứu ông xã cũng vô dụng!"



Advertisement / Quảng cáo



"Oa, có ai không, có người giở trò lưu manh!"



Lâm Cẩn Ngôn cười đến không nhịn được, đem cô đặt  trên bồn rửa mặt, ngay sau đó lấp kín môi cô, thật lâu sau mới buông ra, trong mắt đầy ý cười:" Kêu, kêu càng lớn gia càng thích!"



Giản Vi khẽ giơ chân đá vào đũng quần anh:"Lão lưu manh!"



Lâm Cẩn Ngôn nghiêng người né tránh, cầm lấy chân cô, đôi mắt hơi nhíu lại, cười cô:" Tưởng thế mà được sao?"



Giản Vi cười nghiêng ngả, làm bộ đá anh lần nữa:" Anh thật là phiền đấy Lâm Cẩn Ngôn, khi dễ người khác!"



Lâm Cẩn Ngôn lại rướn người lên hôn cô, thấp giọng nói:"Anh yêu em còn không kịp, như thế nào sẽ khi dễ em."



Giản Vi ôm cổ anh, đứng đắn nói:" Em có chuẩn bị quà cho anh, xem quà trước được không?"



Lâm Cẩn Ngôn hơi nhướng mày:"Thứ gì?"



" Xem rồi sẽ biết."Nói xong liền nhảy xuống, lôi kéo tay Lâm Cẩn Ngôn đi ra ngoài....