Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 980 : Anh muốn cái gì

Ngày đăng: 22:36 13/05/20


Bác sỹ nói cuộc phẫu thuật rất thành công, nhưng Trần Dận Trạch có thể tỉnh lại hay không còn tùy thuộc vào vận may của anh.



Câu nói mặc cho số phận này giống như giáng một đòn nặng nền vào đầu Trần Nhạc Nhung, khiến đầu óc cô bị đập vào hỗn loạn giống như một đống bột nhão.



"Không không không… Con không muốn anh có chuyện, con muốn anh tỉnh lại." Cô lắc đầu thì thào gọi, cơ thể mềm nhũn, trực tiếp ngã xuống.



May mắn Quyền Nam Dương đứng ở phía sau cô, tại lúc cô sắp tiếp xúc thân mật với mặt đất, anh kịp thời đưa tay ra đỡ cô.



Quyền Nam Dương đem cô ôm vào trong ngực, đau lòng mà gọi tên của cô: "Nhung Nhung…"



Trần Nhạc Nhung đau lòng, sợ hãi, lo lắng đến nỗi muốn khóc. Nhưng nước mắt giống như đã khô, không thể rơi xuống giọt nào nữa cả: "Anh Liệt, em không muốn anh ấy xảy ra chuyện, anh ấy không thể có chuyện."



Quyền Nam Dương vỗ lưng của cô, nhẹ giọng an ủi: "Em phải tin tưởng anh trai mình, cuộc phẫu thuật đã thành công, anh ấy nhất định có thể tỉnh lại."



"Em không biết." Giờ khắc này an ủi như thế nào cũng không thể khiến trái tim của trần Nhạc Nhung bớt cảm giác bất an, trong đầu của cô ngập tràn những chuyện xui xẻo, không may.



Chẳng may, Chẳng may…



Chẳng may Trần Dận Trạch cả đời đều không thể tỉnh lại…



Không không không, cô không muốn xuất hiện hai chữ “chẳng may”.



Cô nhất định phải khiến Trần Dận Trạch tỉnh lại, làm cho Trần Dận Trạch sống tốt.



Cho dù sau khi Trần Dận Trạch tỉnh lại vẫn thích quản việc của cô, chuyện cô cho anh quản chính là về sau cô nguyện ý tất cả đều nghe theo lời anh.



Cô phải đợi anh tỉnh lại, đứng trước tất cả mọi người, nói với họ, anh chính là anh trai của cô, là người anh trai duy nhất của cô trên đời này.




Anh ta che miệng, nhẹ nhàng nói: "Tổng Giám đốc Trần, tôi nghe người ta nói,ngài đi Duba mua được viên Dạ Minh Châu có một không hai trên thế giới."



Hóa ra JIM muốn là cái này.



Trần Việt đã hiểu rõ.



Ông cười: "Anh muốn?"



JIM nói: "Mẹ của tôi vô cùng hứng thú với bảo vật quý hiếm trên thế giới, bà tuổi cũng đã lướn rồi, sống không được bao nhiêu năm nữa, tôi muốn để bà ấy vui vẻ một lần."



Lúc này rồi còn lấy mẹ mình ra để làm bia đỡ đạn, thật sự là kẻ hèn hạ, không biết liên sỉ. Trần Việt coi như hoàn toàn nhìn thấu loại người này.



Viên Dạ Minh Châu có một không hai trên thế giới kia, là Trần Việt bỏ ra 59.700 tỷ mua về. Về phần tại sao muốn mua, đơn giản mà nói là vì Giang Nhung thích.



Lúc ấy, Trần Việt đi công tác ở Dubai, Giang Nhung cũng ở chung với ông.



Lần công tác đó, khách sạn họ ở Dubai vừa khéo diễn ra cuộc đấu giá lớn. Giang Nhung nhìn thấy viên Dạ Minh Châu màu hồng nhạt trên tờ quảng cáo, liền cảm thán một tiếng xinh đẹp. Tối đó, Trần Việt đưa bà tham gia buổi đấu giá, sau khi mang được viên Dạ Minh Châu về, tận tay trao cho bà.



Trần Việt người này chưa bao giờ tùy ý vung tiền, đồ vật gần 60.000 tỷ nói mua là mua, ngoại trừ lí do vì Giang Nhung thích, chỉ sợ tìm không thấy lí do thứ hai.



Nếu như viên Dạ Minh Châu hồng nhạt này không phải là thứ đồ Giang Nhung thích, JIM nghĩ muốn, Trần Việt còn có thể đưa cho JIM cầm chơi hai ngày, sau này ông vẫn có cách khiến JIM phải giao lại.



Nhưng, viên Dạ Minh Châu là thứ đồ Giang Nhung thích, vậy thì JIM muốn cũng đừng nghĩ đến.



Thế mà lại có người nhớ mong món quà ông tặng cho Giang Nhung, trong đôi mắt Trần Việt lóe lên một tia giết người sắc lạnh, có điều rất nhanh đã bị biến mất, nhanh đến nỗi không ai phát hiện ra.