Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1343 :

Ngày đăng: 13:47 30/04/20


Thẩm Hà nói xong câu này, liền ý vị sâu xa nhìn Tống Đại Hải.



Tống Đại Hải nhạy bén mà rùng mình.



Đây là lần đầu cậu ta thấy mặt uy nghiêm của Thẩm Hà.



Tống Đại Hải đích thực là người thông minh, nhưng lại cứ mãi giả điên giả khờ, cậu ta rất nhanh thức tỉnh, Thẩm Hà không phải là cô gái cái gì cũng không biết.



Ngược lại, thủ đoạn của cô ấy rất nhiều.



Đấu với cô ấy, hoàn toàn không có phần thắng nào.



Tất cả sự tính toán nhỏ bé của cậu ta, đều bị đối phương nhìn thấu cả.



Tống Đại Hải liền cúi mi nói: “Không dám, Hạ tiểu thư, tôi sau này không dám nữa.”



“Không dám tất nhiên là tốt nhất.” Thẩm Hà bình tĩnh trả lời nói: “Cậu dù cho là dám, cũng vô dụng. Cho dù ở nước Y, tôi muốn làm chút chuyện, vẫn là dễ như trở bàn tay!”



Nói xong câu này, Thẩm Hà không phí lời với đối phương nữa, quay người bỏ đi.



Đi được hai bước, Thẩm Hà lần nữa đứng lại, chứ không quay đầu, cứ thế mở miệng nói: “Bên phía trong nước, chuyện xoa dịu thì giao cho cậu. Tôi nghĩ, cậu nhất định có thể xử lý rất tốt, đúng không?”



Tống Đại Hải lần nữa rùng mình.



Cậu ta dám nói một chữ không sao?



Nếu cậu ta dám nói, có lẽ nên tạm biệt với ánh mặt trời ngày mai rồi.



“Vâng, tôi nhất định sẽ xử lý khiến Hạ tiểu thư hài lòng!” Tống Đại Hải không dám giả ngu nữa, trả lời nghiêm túc.



Khóe môi Thẩm Hà khẽ nhếch, ung dung rời khỏi, về đến trước mặt Thẩm Tùng Tý.



Thẩm Tùng Tý nhịn cả buổi trời, cuối cùng không nhịn được, hỏi: “Chị, người đó với chị Tử Á chuyện là như thế nào?”



“Trẻ con đừng nghe ngóng lung tung.” Thẩm Hà không muốn nhắc chuyện này, liền cắt ngang: “Món đã chọn rồi sao? Cần gì thêm, cứ qua đó mà lấy.”



“Ồ.” Thẩm Tùng Tý cũng hiểu Thẩm Hà không muốn nhắc, thế là ngoan ngoãn không hỏi nữa.



Thẩm Tùng Tý chuyển sang đề tài khác, nói: “Chị, chị và anh Tư Nhiên, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”



Mí mắt Thẩm Hà không ngước một chút nào: “Trẻ con nghe ngóng làm gì chứ?”




Nếu Fanny không thành, thế thì cậu vội mà thành với Hạ Thẩm Hà đi chứ!



Thế là, quốc vương bệ hạ nhân lúc còn nóng khi ký hiệp ước, lần nữa mời Hạ Thẩm Duệ và Vu Tiểu Uyển cùng dự tiệc.



Bữa tiệc lần này, mang tiếng là gia yến.



Cho nên không được sắp xếp trong cung, mà là ở một biệt thự trên đỉnh núi.



Thẩm Tùng Tý cứ như là con cún kim mao vậy, mãi bên cạnh Thẩm Hà, một bước không rời.



Buổi tiệc lần này, cũng đi theo.



Để tiếp đón khách khứa, lần này quốc vương mời đến không ít con cái các nhà quý tộc có tuổi tác tương đương đến để tham dự cùng.



Thẩm Hà họ vừa đến chân núi, liền thấy hai bên toàn bộ là vệ sĩ được vũ trang đầy đủ.



Trên đỉnh đầu có máy bay trực thăng không ngừng bay qua lại để tuần tra, đảm bảo sự an toàn ở đây.



Cách bố trí thế này, Thẩm Tùng Tý là lần đầu thấy!



Thẩm Tùng Tý không kiềm được nói với Thẩm Hà: “Chị, chúng ta thực sự là đến dừng bữa, chứ không phải đến giám ngục chứ?”



Thẩm Hà bật cười ra tiếng: “Đến lúc đó lo mà dùng bữa của em, lời không nên nói thì đừng nói lung tung.”



“Em mới không có.” Thẩm Tùng Tý không phục nói: “Chỉ là ăn bữa cơm, làm gì long trọng thế kia? Làm đến khiến em không dám lên núi.”



Thẩm Hà liếc cậu ta một cái, nói: “Không dám đi? Còn có chuyện Thẩm Tùng Tý em không dám sao?”



Thẩm Tùng Tý cười hihi, nói: “Chị nói sao là thế đó! Em nghe chị cả!”



Thẩm Duệ và Vu Tiểu Uyển với vẻ cạn lời mà lắc đầu.



Đến đỉnh núi, xe khá là vững.



Mọi người theo thứ tự đi xuống.



Cho dù thời tiết đã bắt đầu nóng, nhưng trên đỉnh núi, nhiệt độ vẫn so với khu vực thành phố thấp hơn ba đến năm độ.



Thẩm Hà vừa xuống xe, liền cảm thấy lạnh.