Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 1573 :
Ngày đăng: 13:50 30/04/20
Thẩm Viễn nhìn thấy bọn họ đột nhiên biến sắc, lập tức mỉm cười nói:” Tôi có món đồ muốn cho các người xem.”
Ba người bọn họ lập tức đề phòng, đồng thời tay đè lên vũ khí.
Thẩm Viễn lại không hề lo lắng, đưa tay lên cổ lấy ra một tấm lệnh bài có kích thước bằng đồng xu, trực tiếp ném cho đối phương.
Người đàn ông to con đưa tay ra lấy, tròng mắt liền trợn lên, hai chân mềm nhũn, suýt chút là quỳ trên mặt đất rồi.
Hai người kia tập hợp lại xem, mặt liền biến sắc, giọng nói lắp bắp:” Cái này, làm sao cậu có cái này? Cậu có quan hệ gì với ông chủ?”
Thẩm Viễn nhe răng cười, xem ra cậu đã đoán đúng.
Ba người này, là người người cha.
Thẩm Viễn rất bình tĩnh trả lời:” Tôi tên Thẩm Viễn, cha tôi là Sùng Minh, còn có một người ba tên là Thẩm Lục.”
Câu trả lời này, đã đủ để nói lên tất cả rồi.
Ba người đó lập tức lùi về sau một bước, đồng thời quỳ một chân xuống, cúi đầu hành lễ:” Thiếu gia!”
Thẩm Viễn giơ tay, người đàn ông to con lập tức đưa hai tay trả lại tấm lệnh bài cho Thẩm Viễn.
Cũng không thể trách bọn họ không nhận ra Thẩm Viễn, ngay từ đầu Sùng Minh và Thẩm Lục đã không muốn Thẩm Viễn tiếp quản việc này, cho nên thuộc hạ rất ít người gặp qua Thẩm Viễn.
Bọn họ cũng chỉ biết, sau khi ông chủ Sùng Minh và ông chủ Thẩm Lục kết hôn, thông qua phương pháp khoa học, sinh ra được một trai một gái, cũng chỉ biết nhiêu đó.
Không có sự cho phép của Sùng Minh, bọn họ cũng không dám thăm dò tướng mạo của Thẩm Viễn và Thẩm Mạch.
Bây giờ bọn họ vừa nhìn thấy Thẩm Viễn, không cầm nổi lòng muốn trung thành.
Thẩm Viễn gật đầu nói:” Bây giờ có thể nói cho tôi biết, các người là ai rồi chứ?”
Người đàn ông to con lên tiến:” Thuộc hạ tên Gấu.”
Điện thoại truyền đến giọng cười sảng khoái của Sùng Minh:” Nếu như con đã tìm được bọn họ, vậy thì hãy cũng bọn họ hoàn thành nhiệm vụ đi!”
Nói xong, Sùng Minh liền cúp điện thoại.
Vẫn thật sự là một chút cũng không dây dưa!
Thẩm Viễn cất điện thoại, quay đầu nhìn ba người đang quỳ một chân dưới đất nói:” Lời của Cha tôi, các người đều nghe cả rồi chứ?”
“Vâng, thiếu gia!” ba người đồng thanh trả lời.
“Vậy thì nói đi, người các người muốn giết, rốt cuộc là chuyện gì.” Thẩm Viễn đột nhiên cảm thấy chuyện này rất thú vị, cậu vốn dĩ đại diện cho cảnh sát đến điều tra vụ án, bây giờ lại giống như là giúp cho cha củng cố giang sơn vậy?
Uhm, cậu lại còn mang theo vũ khí đội trưởng Lý chuẩn bị cho, phải đi thanh lí môn phái sao?
Rất nhanh, ba người đã nói toàn bộ sự việc cho Thẩm Viễn nghe.
Thẩm Viễn và đội trưởng Lý đều đoán rất đúng.
Những người đó, đích thực là phản đồ. Nhện đen thân là người con gái duy nhất, chủ động giải thích ngọn nguồn sự việc:” Những người này, mười mấy năm trước trong lúc thực hiện nhiệm vụ, đã mang đi một số tài sản rất quan trọng, đột nhiên im hơi lặng tiếng, cũng không tìm được tung tích của bọn họ. Lô hàng này, là hàng mà ông chủ và một thương nhân buôn bán vũ khí lớn đã từng giao dịch. Ông chủ rất tức giận, vì vậy đã hạ lệnh, nhất định phải kiếm được bọn họ. Nhưng mà bọn họ không biết từ lúc nào đã tìm được con chip được cấy vào trong cơ thể, sau đó lấy toàn bộ con chip ra, mai danh ẩn tích ở đây.”
Thẩm Viễn chậm rãi nói:” Nếu như là như vậy, cha cũng không cần phải dùng thời gian lâu như vậy mới tìm ra bọn chúng chứ?”
“Phải.” Nhện đen trả lời:” ông chủ quả thật sớm đã tìm ra bọn chúng, chỉ là vẫn luôn không ra tay diệt trừ bọn chúng, mà để bọn chúng trở thành mục tiêu huấn luyện của chúng tôi.”
Thẩm Viễn đột nhiên có hứng thú, lên tiếng hỏi:” Oh, nói như thế nào?”
“Mỗi năm ông chủ đều đào tạo một nhóm người mới, để trở thành người bên cạnh ông chủ.” Nhện đen lên tiếng giải thích.
Thẩm Viễn gật đầu biểu thị đã hiểu.
Việc này không phải là bí mật gì hết. Người bên cạnh Sùng Minh mỗi năm đều sẽ thay đổi. Người già sẽ được phái đi thực hiện nhiệm vụ, bởi vì thương vong rất nhiều, vì vậy mỗi năm đều phải bổ sung lực lượng mới.