Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 1577 :
Ngày đăng: 13:50 30/04/20
Thẩm Thất từ sau khi sinh Hạ Thẩm Châu, cả nhà trên dưới ai nấy đều tập trung giúp cô hồi phục sức khỏe, ngày nào cũng sắp xếp đầy đủ mọi thứ.
Từ mấy giờ đến mấy giờ làm gì, mấy giờ ăn cơm, ăn bao nhiêu, ăn cái gì, mấy giờ ngủ, ngủ bao lâu. Vân vân và vân vân. Có hẳn một thời gian biểu nghiêm khắc.
Thẩm Thất như vậy gọi là khốn khổ đến không tả nổi đó!
Nhưng đành phải chịu thôi, ai biểu ngày xưa khi cô sinh Thẩm Duệ và Thẩm Hà không chăm sóc tốt cho bản thân mình chứ?
Đã nói bệnh trong tháng thì phải trị luôn trong tháng.
Cả nhà trên dưới ai nấy đều trông chừng cô!
Nhất là Thẩm gia, nghiêm khắc yêu cầu Thẩm Thất phải chấp hành theo danh sách bài tập hồi phục này.
Thẩm Thất quay đầu nhìn Lưu Nghĩa, người sinh con cùng ngày với mình, nhưng giờ đây đã khỏe khoắn và có thể nhảy nhót khắp nơi, mà cảm thấy cuộc đời tối tăm quá.
Tại sao đều là sinh con, mình thì phải bận rộn với lịch hồi phục, còn Lưu Nghĩa đã có thể đi lòng vòng trong nhà mà không có áp lực gì chứ?
Cuộc đời quả nhiên nếu không có so sánh thì sẽ không có tổn thương!
Tuy trong lòng rất bực dọc, nhưng Thẩm Thất vẫn ngoan ngoãn chấp hành, đâu thể để cho gia đình phải lo lắng cho mình, đúng không?
Thẩm Thất đành phải cắn răng tiến hành làm theo các bài tập luyện.
Nhưng, sau khi bài tập luyện kết thúc, bảo mẫu trong nhà sẽ ẵm Hạ Thẩm Châu và Văn Gian Thanh qua cho bọn họ ngắm, về điểu này, Thẩm Thất còn biểu thị khá hài lòng.
Chịu đựng từ ngày này qua ngày khác, cuối cùng cũng hết tháng rồi.
Lưu Nghĩa thở phào: “A a a cuối cùng cũng tự do rồi, tớ phải đi hóng gió thôi!”
Thẩm Thất nước mắt rưng rưng nói: “Cậu có thể đi hóng gió, tớ còn phải tiếp tục luyện tập thêm!”
“Đợi Thẩm Duệ Thẩm Hà lớn lên rồi, chúng ta phải tính toán cho tương lai chúng nó thật tốt.”
“Được.” Vẫn bình thản trả lời.
“Bây giờ mẹ đã có bạn trai mới, chúng ta cũng phải tác hợp cho bọn họ.”
“Được.” Trả lời không hề có chút do dự.
Thẩm Thất không nhịn được liền hỏi: “Em nói cái gì anh cũng nói tốt, anh không có ý kiến hay cách nhìn khác à?”
“Những gì em nói, anh đều hứa với em.” Hạ Nhật Ninh mỉm cười nhìn Thẩm Thất, ánh mặt trời đã chiếu xuống gương mặt điển trai của Hạ Nhật Ninh, nhìn vào cặp đó, phải nói là phong lưu chết đi được, làm cho Thẩm Thất nhìn đến không thèm chớp mắt.
“Anh chiều em như thế, không sợ sẽ chiều hư em à?” Thẩm Thất cố tình hỏi anh: “Lỡ như sau này tính cách của em trở nên rất xấu thì sao?”
“Thì anh sẽ cho em ức hiếp anh thoải mái.” Hạ Nhật Ninh vẫn cười thật tươi và rất bao dung: “Suốt đời này, anh cam tâm tình nguyện cho em ức hiếp, ức hiếp cả đời, đời sau nữa, đời sau sau sau nữa, anh cũng đồng ý như bây giớ!”
Tuy Thẩm Thất đã sinh ba đứa con, nhưng vẫn không chịu được đỏ hết cả mặt: “Lúc nào cũng dẻo mồm dẻo miệng thế.”
“Này, anh chỉ nói lời mật ngọt với mình em thôi đấy.” Hạ Nhật Ninh bình tĩnh trả lời.
Thẩm Thất không kiềm được đã bật cười.
Nhiệt độ của hai người dần dần tăng lên, Hạ Nhật Ninh liền ôm chầm lấy Thẩm Thất, cuối đầu hôn cô.
Chiếc bóng phía sau hai người, từ từ biến thành một đốm lớn.
Có vẻ như đã hòa nhập làm một, mãi không tách ra nữa.
Ừ, mãi không tách ra nữa. Cứ như thế mãi mãi ở bên nhau đi.