Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 1607 :
Ngày đăng: 13:50 30/04/20
Thái Đức Phát không hề chú ý tới việc đi học của Dương Lâm.
Thực ra Thái Đức Phát có rất nhiều việc phải lo, hắn không thể luôn chú ý tới chuyện của một con nhóc được.
Vì vậy, lúc nghe nói trường đại học ở nước ngoài mời Dương Lâm làm học sinh trao đổi thì hắn cũng không nghĩ gì nhiều.
Dù sao thì kết quả học tập của Dương Lâm quả thực là rất tốt. Trường học chọn cô đi cũng không phải chuyện bất ngờ gì.
Sạu khi đã chuẩn bị mọi chuyện đâu ra đấy, Trình Thiên Cát bắt đầu liên lạc với đường dây quan hệ của mình để lấy được cách liên lạc.
Tất cả đều đã xong xuôi, chỉ còn chờ số hàng ấy được chuyển ra ngoài.
Chỉ cần rời khỏi thành phố, số hàng này sẽ giống như một con cá trong đại dương mênh mông, biến mất không để lại vết tích gì.
Lúc này mọi sự đã sẵn sàng.
Trình Thiên Cát mời Thái Đức Phát tới một câu lạc bộ chơi, Thái Đức Phát hưng phấn đi ngay.
Trình Thiên Cát nói với Thái Đức Phát: “Anh Thái, tôi có một chai rượu ngon nhưng mãi vẫn không nỡ uống, hôm nay cảm thấy nhất định phải chia sẻ với anh Thái.”
Thái Đức Phát rất vui mừng: “Hứ? Rượu ngon gì mà có vẻ quý hiếm vậy?”
Trình Thiên Cát vỗ tay một cái liền có người bưng một cái khay được phủ khăn nhung đỏ vào, bên trên là một chai Champagne thượng hạng. Trình Thiên Cát giải thích: “Đây là chai Champagne được vớt lên từ con tàu bị chìm năm đó, đấu giá ba triệu đô la ở Bắc Mĩ, qua tay nhiều người mới tới tay của ba tôi, sau đó ba lại giao lại cho tôi. Loại rượu ngon như vậy, một mình tôi uống thì thật đáng tiếc. Giờ có anh Thái làm bạn thì quả là đúng với giá trị của nó rồi.”
Thái Đức Phát đã hiểu ra ý tâng bốc của Trình Thiên Cát, hắn nói đắc ý: “Chú em khách khí quá rồi đấy!”
Trình Thiên Cát gật đầu với người bồi bàn, người bồi bàn lập tức mở chai rượu ra, rót hai ly rồi đặt ở trước mặt của Thái Đức Phát và Trình Thiên Cát.
“Anh Thái, cạn chén.” Trình Thiên Cát bưng ly rượu lên, ưu nhã, ung dung nói với Thái Đức Phát: “Hợp tác vui vẻ!”
Thái Đức Phát cũng bưng ly rượu lên cụng ly với Trình Thiên Cát: “Hợp tác vui vẻ.”
Trình Thiên Cát từ từ uống hết ly rượu, thấy Thái Đức Phát cũng uống cạn sạch, anh cười lên vui vẻ.
Trình Thiên Cát ra dấu bằng mắt cho bồi bàn, nói: “Uống xong ly Champagne này, tôi còn có một bất ngờ dành cho anh Thái.”
Người bồi bạn lập tức lấy ly rượu mà Thái Đức Phát đã uống hết đi một cách thong thả, nhanh chóng đặt một ly khác thay lên khay rồi bình tĩnh xoay người rời đi.
Mật lệnh, mật lệnh ở đâu?
Rốt cuộc thì Thái Đức Phát đặt mật lệnh ở đâu?
Dương Lâm vội vàng tìm trên tìm dưới.
Nhưng ở đây có nhiều thứ như vậy, Dương Lâm căn bản không biết cái gọi là mật lệnh tồn tại dưới hình thức như thế nào!
Làm sao bây giờ?
Làm sao bây giờ!
Chỉ còn một phút!
Nếu một phút nữa mà không tìm được, cô đành phải từ bỏ như thế sao?
Nếu bỏ lỡ lần này rồi thì còn có cơ hội lần sau không?
Không, rất có thể sẽ không còn cơ hội nữa!
Mồ hôi chảy ra trên trán Dương Lâm.
Ông trời ơi, hãy phù hộ cho con đi!
Để con mau chóng tìm được đi.
Bỗng nhiên, Dương Lâm xoay người, đôi mắt cô bắt gặp một chiếc hộp vuông.
Một con bài sáu cơ đặt trong chiếc hộp vuông đó.
Trên chiếc hộp đó đánh dấu là kho hàng thứ ba.
Tìm thấy rồi!
Thì ra con bài sáu cơ này chính là mật lênh! Dương Lâm quyết đoán rút lá bài này ra, nhanh chóng đi ra khỏi căn phòng ẩn ấy.