Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Chương 395 :

Ngày đăng: 22:28 21/04/20


Thật ra thì Thường Hy cũng rất nhức đầu, hai người này rốt cục là làm sao? Cặp mắt nàng lóe lóe nhìn Liệt Phong và Mạnh Điệp Vũ, lên tiếng: “Hai người các ngươi vì sao lại ở chung một chỗ? Liệt Phong, huynh thật sự không phải là nàng thì không lập gia đình?”



Liệt Phong nhất thời mặt đỏ như máu, khẽ cắn răng nhưng vẫn gật gật đầu. Thường Hy nhìn động tác cắn răng của Liệt Phong, trong nội tâm run lên, đây là có ý gì? Chẳng lẽ hắn bị ép buộc? Nhưng khi nhìn cảnh Mạnh Điệp Vũ chỉ hận không thể một cước đá bay hắn, hẳn không phải là bị Mạnh Điệp Vũ cưỡng bách mới cưới nàng nha! Thật sự là quá kỳ quái rồi, đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra mới khiến Liệt Phong phản ứng như vậy? Tò mò a tò mò, mặc dù nói tò mò hại chết mèo nhưng lại không nói hại chết người, vì thế tiếp tục tò mò a tò mò!



“Ai muốn gả cho ngươi? Ngươi cút ngay ra!!! Ta đã nói rồi chuyện kia không phải là lỗi của ngươi, không liên quan đến ngươi! Về sau ngươi đi cầu dương quan của ngươi, ta đi thuyền độc mộc của ta! Ngươi đừng có quấn lấy ta, phiền chết đi mất a a a!!!” Mạnh Điệp Vũ muốn nổi điên, khóc không ra nước mắt. Làm sao lại đụng phải một nam nhân tính nguyên tắc cực mạnh như thế này? Nói thế nào cũng không thông, đánh cũng vô dụng, mắng càng không cần đề cập, nàng trêu ai ghẹo ai hả trời???



Minh Sắt cười híp mí nói: “Tiểu sư muội, có thể tiết lộ xem có chuyện gì xảy ra hay không? Nói ra chúng ta cũng có thể chủ trì công đạo cho ngươi!”



Chủ trì công đạo? Phi! Đừng gây phiền cho nàng là nàng đã cám ơn trời đất lắm rồi, cắn răng nói: “Không cần ngươi quan tâm! Ngươi muốn xem chuyện cười của ta sao, đừng mơ!”



Bên này Minh Sắt đi không thông, bên kia Thường Hy liền nhìn Liệt Phong, vô cùng dịu dàng hỏi: “Liệt Phong, huynh muốn cưới nàng cũng phải cho ta biết nguyên do chứ, vì cái gì?”



Liệt Phong lắc đầu như trống bỏi một dạng, chỉ nói: “Dù sao ta nhất định cũng phải cưới nàng!”




Quả nhiên sắc mặt của Mạnh Điệp Vũ có chút thay đổi. Thường Hy lại thêm chút sức nói: “Ngươi nghĩ xem ngươi một đao giết nàng là xong chuyện, rất không thú vị, còn phá hỏng đại sự của Thái tử gia. Nếu như ngươi hợp tác với ta, chúng ta an bày một chút để cho nàng ta nếm thử cảm giác ngày ngày lo lắng hãi hùng, đây không phải là vẹn toàn cả đôi bên hay sao?”



“Dương Lạc Thanh như thế nào lại chọc giận ngươi rồi hả?” Mạnh Điệp Vũ thuận miệng mà nói. Nàng rất rõ ràng tính cách của Thường Hy, đây chính là kiểu không chạm vào ta thì ta cũng lười chạm vào ngươi, nhưng nếu như trêu chọc ta thì đừng có trách.



Thường Hy nhìn thấy chuyện có cơ đổi, lập tức tăng thêm giọng điệu: “Ngươi còn không biết sao? Dương Lạc Thanh cấu kết cùng Thẩm Phi Hà muốn đoạt vị, ngươi nói ta còn có thể ngồi yên sao?”



Thần sắc Mạnh Điệp Vũ lập tức trở nên căng thẳng. Thường Hy tặc tặc cười, nhìn nàng nói: “Giữa ngươi và Thẩm Phi Hà chỉ sợ còn có món nợ muốn thu chứ? Vậy thì cùng nhau làm đi, dù sao hai người bọn họ trói chung lại một chút, ngươi muốn ra tay cũng rất dễ dàng.”



“Vậy ngươi định làm gì?” Mạnh Điệp Vũ nhìn Thường Hy hỏi.



“Ai nha, tối nay gió to trăng mờ, là thời điểm rất tốt để bắt kẻ thông dâm. Chỉ là trước đó vẫn phải làm một số động tác, Dương Lạc Thanh là kẻ hay nghi ngờ sẽ không dễ dàng ra tay. Cho nên, Dương Cẩm Phượng tự nhiên phải đến động viên nàng, cố gắng lên, để cho nàng ta tăng tốc động thủ!” Thường Hy cười nói. Tiêu Vân Trác đưa tin cho nàng nói Dương Lạc Thanh đã trao đổi với Thẩm Phi Hà, nàng biết nàng ta đã đem lòng sinh nghi rồi.