Liên Hoa Bảo Giám

Chương 97 : Baba

Ngày đăng: 01:02 19/04/20






Một tiếng kêu non nớt vang lên rất dễ nghe, tựa như có một người dùng lông mao chọc vào lòng ngươi khiến ngươi ngứa ngáy, muốn thân nó một cái!



Đỗ Trần đột nhiên có một loại xúc động. 



Trên hành lang có một tiểu nha đầu đang ngồi, nhìn bộ dáng khoảng hai-ba tuổi, tóc màu đen, nó mặc một cái áo hồng nhỏ, chân đạp trên hành lang, hai tay nhỏ bé đang vẫy vẫy Đỗ Trần. Phấn điều ngọc trác khuôn mặt tròn chĩnh, ngũ quan xinh đẹp, chỉ liếc qua cũng rung động lòng người. Nhìn qua khuôn mặt nàng quả thực chính là một nghệ thuật phẩm hoàn mỹ.



Đặc biết nhất chính là hai tròng mắt cũng màu đen, trong sáng giống như bầu trời đêm. Nhưng thỉnh thoảng cặp mắt to màu đen kia lại toát ra một tia giảo hoạt, tựa hồ đang kỳ quái nhìn mọi người, tiểu hài này thực tế… rất có thể là một tiểu xấu xa!



Tiểu cô nương có con mắt đen, tóc đen, a a! Đỗ Trần nhất thời cảm thấy thân thiết.



"Mụ mụ!"



Tiểu nha đầu lại kêu lên một tiếng ngọt ngào, tiếp đó nàng cố gắng đứng lên, nhào vào lồng ngực Đỗ Trần đang cúi người đứng ở cửa.



"Đói!"



"A ô". Cắn một cái, tiểu tử kia đã cắn ngực Đỗ Trần.



Đỗ Trần choáng váng, không phải giỡn sao? Thật là choáng váng.



Lão thiên ơi, cái này có tính là thân cận nữ sắc không? Lão tử bị ngươi chơi ác sẽ không bị phán là phế đi công phu chứ?



Bác Bì ở một bên cũng mơ mộng:

"Cái này… Francis, ôm nàng để ta xem coi!"



Đỗ Trần hạ thân, cẩn thận chậm rãi ôm lấy tiểu tử kia, tiểu tử kia cũng rất nghe lời nằm trong lòng Đỗ Trần, trong cái miệng nhỏ nhắn có hai cái răng nhỏ không chịu buông.



Bác Bì nhịn không được cười ha hả:

"Ha ha, quá thú vị rồi, Francis, nó muốn ngươi trở thành mẫu thân."



Tiếng cười của Bác Bì sang sảng, cũng dễ nghe lắm.



Đỗ Trần lắc đầu cười khổ, bộ ngực bị cắn nhột không chịu nổi, tiểu tử kia còn không chịu động một chút, mỗi lần bị cắn, thân thể Đỗ Trần như bị luồng điện chạy qua. Nhưng, bộ dáng của tiểu hài quá đáng yêu khiến cho Đỗ Trần không đành lòng kéo nàng ra – nếu nó bị gẫy răng thì sao?



Đỗ Trần chỉ biết cười khổ lắc đầu.



Bác Bì kiểm tra tiểu cô nương một phen, nói:

"Nó hẳn là một người thường, thân thể không có gì dị thường cả. Nhưng nó có thể xuất hiện trong tầng thực nghiệm thứ mười chín của Phillip thì nhất định là có bí mật gì đó. Francis, ngươi trước tiên coi nó, ta đi xem tiếp xem sao."



Bác Bì tiến vào thực nghiệm thất thứ mười chín, Đỗ Trần… lại chịu đựng sự "nhịu lận" của tiểu tử kia.



Trong chốc lát, Bác Bì hô:

"Xuống đây đi!"
"Mụ mụ? Ba ba? Ba ba?"



"Lão thiên! Tuyết Bỉ Nhân. Mau cút ra đây! Mau tìm cho chủ nhân ngươi một mẹ nuôi."



Đỗ Trần thật sự không chịu nổi sự làm phiền của tiểu tử kia, kéo nó ra từ trong ngực.



"Ba ba, không muốn! Ô ô!"



Tiểu tử kia bắt đầu khóc.



……….



Trướng bồng trước cửa túc xá số mười tám, Demis đang nhìn chằm chằm vào Bowen, lão đang nhíu mày.



"Lão thầy bói, không phải ngươi đang tính thiên cơ sao? Ngươi làm sao mà lại hộc máu?"



"Rượu, trước tiên mang cho ta chút rượu áp chế nội thương!"



Dùng rượu chữa thương? Yêu cầu của lão thầy bói phi thường cổ quái. Hắn uống mấy hớp rượu, lau miệng.



"Ngươi, con mẹ nó biết ta tính ra cái gì không? Chúng ta…. Ngươi nghe đây!"



Một tiếng khóc của nữ hài vang tới, tiếng khóc lớn, trướng bồng cách túc xá của Đỗ Trần không xa nên nghe thấy rõ ràng.



"Là nó." - Bowen ngưng trọng nói.



"Là nó?" 



Demis kinh ngạc.



"Ngươi nói thật? Trước kia ngươi tính không ra nó sao?"



"Ngươi dám hoài nghi ta? Hừ, ta trước kia đích xác không tính ra nó, nhưng xem xét khi Thiên Vương sơn xảy ra cái kia, mặc dù chiêm tinh thuật của ta bị khí tức cường đại của Thiên Vương sơn cản trở, nhưng ta đột nhiên phát hiện, tinh đồ của tiểu nha đầu trước kia vốn mơ hồ đã cùng hợp lại với tinh đồ của Francis. Ta cũng không biết tại sao, bất quá vận mệnh của nó đã ở cùng một chỗ với Francis."



Lão Bowen thần bí lẩm bẩm, mở cái miệng đầy răng vàng khè, cười gian.



"Còn chờ gì nữa?"



Demis cũng cười gian.



"Đúng vậy, còn chờ gì nữa? Vì nghệ thuật, đi tạo cảm tình với tiểu huynh đệ của chúng ta thôi."

Liên Hoa Bảo Giám