Liên Hoa Bảo Giám

Chương 99 : Ngẫu Biến, Ngẫu Biến, Ngẫu Biến Biến Biến

Ngày đăng: 01:02 19/04/20






Tóc màu đỏ sậm như da thú, trên người mặc quần áo màu lam da trời, tiểu nha đầu mặc quần áo đó lại không thấy đâu nữa.



Đây là một tiểu nam hài hai-ba tuổi, nó mặc cái áo nhỏ của tiểu nha đầu, thể thái, thân cao, thậm chí chân còn mang cặp mao nhung tú hoa hài cũng giống của tiểu nha đầu như đúc. Lại nhìn dung mạo, nó giống tiểu nha đầu như song bào thai huynh đệ bình thường, đều là tiểu tử phấn điều ngọc trác đáng yêu.



Bất quá thân của tiểu nam hài cùng tiểu nha đầu lại có sự khác nhau, tiểu nha đầu là cái loại làm người ta yêu thích trong lòng, mặt khác còn có điểm cơ trí xấu xa. Còn tiểu nam hài này lại nghiêm mặt, sắc mặt không chút thay đổi, nhìn qua có cảm giác nhăn nhó - hay là nói, hình như người khắp thiên hạ đều thiếu nó một đồng tiền. (ý nói mắc nợ nó)



Đỗ Trần dụi dụi mắt, lại nhìn một lần nữa. Đúng vậy! Mặc dù hai hài tử dung mạo có thể nói không hề khác biệt, nhưng hài tử đang mặc khố kia dù nam hay nữ vừa nhìn là biết, chính mình tuyệt không có khả năng nhận lầm.



"Không đúng a, bảo bối của ta chính là nhữ nhi!" - Đỗ Trần giật mình nói.



"Đệ đệ thân ái, ngươi cho rằng tiểu bảo bảo này là nữ nhi sao?" - Steven vô tâm chỉ vào tiểu nam hài đang mặc khố nói.



Giờ phút này tiểu tử kia đang gỡ hai búi tóc trên đầu để cho tóc tản ra rơi trên vai. Thấy Steven chỉ vào mình, hai chân nó khép lại, đây là cử động của tiểu hài tử sao?



"Ba ba, ngươi đã trở lại!"



Tiểu nam hài há mồm đã kêu "ba ba" khiến Đỗ Trần cực kì kinh hãi, hơn nữa tiểu nam hài lên tiếng so với tiểu nha đầu có phần lưu loát hơn, căn bản không giống hài tử hai-ba tuổi có thể nói được.



Trong khi hắn nói chuyện cũng vẫn nghiêm mặt, cặp mắt màu đen hết sức sắc bén nhưng lại có vài phần ôn tình liếc mắt nhìn Đỗ Trần một cái, sau đó dừng lại trên người Steven.



"Ngươi định làm gì?"



"Hắc, tiểu tử kia thật có ý tứ!"



Steven cười ha ha ôm lấy tiểu nam hài, hắn còn nhìn chằm chằm vào tiểu đông đông (con chim nhỏ) của tiểu nam hài.



"Ta là ca ca của ba ba ngươi, nào, nói đại bá biết, ngươi bao nhiêu tuổi rồi?"



Tiểu tử kia "hừ" một tiếng:

"Vô lại! Cư nhiên dám nhìn chằm chằm vào "ân tư"!"



Bộ dáng của nó so với Đỗ Trần khi là tuyệt thế cao thủ còn muốn khủng hơn, tựa như nó chính là phong hào đấu thần, còn Steven chỉ như con kiến.



"Mau buông ta ra, ngươi là ca ca của ba ba, ta cho ngươi một cơ hội!"



"Haha, không được, Francis, ngươi từ đâu nhặt được tiểu tử này? Thật quá thú vị! Tương lai nó nhất đinh sẽ là một cao thủ, ít nhất nhìn qua cũng nhất đinh là như vậy!"



Nói xong Steven bị bộ dáng đáng yêu của tiểu tử kia hấp dẫn, thân nó một cái.



Đột nhiên, tiểu tử nọ vươn hai ngón tay ra, hết sức bá đạo chỉ vào hai mắt của Steven, nhưng ngón tay của nó lại quá nhỏ, tựa hồ quán ngắn để đắc thủ nên không thể phân ra công hai mắt.



Trong lúc này Steven đã hôn tới, tiểu tử kia cũng không do dự:

"Hừ! ngươi muốn chết!"



"Phốc!"



Hắn dùng hai ngón tay cắm vào lỗ mũi Steven.




Alex vừa xuất hiện đã cuống quýt khoát tay:

"Không cho gọi ra hai chữ "nữ nhi"! Nếu không, cho dù ngươi là ba ba của ta, ta cũng chọc vào lỗ mũi ngươi!"



Đỗ Trần chết lặng, Alex nói:

"Ngươi chỉ cần biết một chuyện thôi! Ta cùng Beiermengde hai người cùng chung một thân thể!"



Nó hừ hừ nhìn thoáng qua thân thể mình.



"Vừa rồi cùng Beiermengde thỏa hiệp điều kiện, sau này "địa bàn" thông dụng: Ngươi kêu nữ nhi, chính là gọi Beiermengde trở về, nếu gọi ta về, Beiermengde đến. Hiểu chưa?"



Đỗ Trần thầm gọi mấy lần, gọi nhi tử, Beiermengde đến, gọi nữ nhi, Alex đến…



"Thật hỗn loạn, có thể thế hay không…"



"Câm miệng, ngươi mặc dù là ba ba của ta nhưng lời ngươi nói hết thảy ta đều nghe không được!"



Hắn tức giận gầm gừ nhìn Đỗ Trần, sau đó vươn ngón tay phe phẩy nói:

"Không nên hỏi tại sao, cao thủ, không cần lý do!"



"Tên Alex kia, ta muốn hỏi một chuyện."



Đỗ Trần nhìn tiểu tử tinh minh, ngay cả lời nói đều bất lợi cho Beiermengde, hắn do dự hỏi:

"Ngươi xác thực ta là ba ba của ngươi?"



Alex há to miệng kỳ quái nhìn Đỗ Trần, không giải thích nổi, nói:

"Ta xuất sinh trong thân thể của Beiermengde, nó nói ngươi là ba ba của ta thì phải rồi!"



Nói đến đây hắn giơ ngón tay tính toán:

"Vậy Beiermengde có phải là mụ mụ của ta không? Ngươi là ba ba của ta… còn Beiermengde tại sao gọi ngươi là ba ba? Ba ba, mụ mụ… thật hỗn loạn, đáng chết a!"



Mẹ nó, nguyên lai là một tiểu tử ngốc!



Alex cùng Beiermengde là song trọng nhân cách, chính là hai linh hồn cùng dụng một thân thể? Đều không phải, bởi vì hai hài tử này còn có thể nam nữ hô biến.



Sao lại có chuyện cổ quái như vậy? Chẳng lẽ đây cũng là thực nghiệm của Phillip? Hay là….



Linh quang chợt lóe trong đầu Đỗ Trần, Alex trong bụng Beiermengde xuất sinh…, hắn nhớ tới khỏa đản, nhanh chóng quát:



"Nhi tử!"



Alex trở lại thân thể, tiểu tử lại biến thành Beiermengde.



Đỗ Trần ôm Beiermengde ra khỏi phòng, thuận tay cầm một vò rượu đi tới cửa trướng bồng.



"Bowen tiên sinh? Ngươi có thể nói cho ta biết khỏa đản kia có ý tứ gì chứ?"

Liên Hoa Bảo Giám